ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 1001

Người đàn ông mặc áo trắng bị dọa đến nỗi tê liệt ngã xuống trên mặt đất.

Cô gái trong quán bar ngồi bên cạnh người đàn ông mặc áo trắng cũng sợ choáng váng.

Người này lại chính là người của nhà họ Lâm?

Tên của nhà họ Lâm vô cùng vang dội ở thành phố Bảo Thạnh nên họ đều đã từng nghe nói qua!

“Cửu, người này là cậu chủ của nhà nào vậy?” Lâm Vân mở miệng hỏi.

“Thưa anh Lâm, đây là con trai ông chủ của thương mại Quảng Lợi.” Người đàn ông đầu trọc vạm vỡ nói.

“Giúp tôi truyền lời tới ông ta bảo ông ta dạy dỗ con trai ông ta cho tốt, sau này nếu như còn để cho tôi nghe thấy con trai của ông ta làm chuyện xấu xa gì thì tôi sẽ làm cho công ty thương mại Quảng Lợi của ông ta đóng cửa.” Lâm Vân hời hợt nói.

“Vâng thưa anh Lâm, lát nữa tôi sẽ đi truyền đạt.” Người đàn ông đầu trọc vạm vỡ trả lời..

“Được rồi, tôi không muốn nhìn thấy thằng ngốc này nữa nên ném ra khỏi quán bar đi, sau đó lại giúp tôi làm cho anh ta tỉnh rượu, tôi muốn uống rượu với người anh em của tôi, vì vậy đừng có quấy rầy tôi.” Lâm Vân lạnh nhạt xua tay.

“Vâng vâng vâng!”

Sau khi người đàn ông đầu trọc vạm vỡ trả lời thì dặn dò cấp dưới dựng người đàn ông mặc áo trắng kia lên kéo ra bên ngoài quán bar, sau đó hành hung một trận.

Về phần những khách hàng vây xem ở xung quanh nhìn thấy ánh mắt của Lâm Vân thì tràn đầy kính sợ.

Trời ạ, đây chính là anh Lâm trong truyền thuyết đó!

Trước bàn.

“Anh Vân, anh thật là tuyệt!” Vẻ mặt Hoàng Luân tươi cười giơ ngón tay cái lên.

“Tôi vốn dĩ định khiêm tốn nhưng sao lại luôn có chó đến cắn tôi nên không còn cách nào, nào, chúng ta tiếp tục uống rượu.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.

Lâm Vân và mập uống đến nỗi hai người đều say mèm mới được người đàn ông đầu trọc vạm vỡ hộ tống rời khỏi quán bar.

Bởi vì hôm qua uống quá nhiều nên ngày hôm sau khi Lâm Vân tỉnh lại thì đã là giữa trưa.

Lâm Vân lái xe đến nhà của An Tiểu Ngọc nhà, sau khi đón an Tiểu Nhã thì lái xe đi về Kim Đô.

Sau khi đến Kim Đô Lâm Vân lái xe đi thẳng tới dinh thự ven hồ.

Lâm Vân chuẩn bị để An Tiểu Ngọc tạm thời ở trong khu nhà cao cấp ven hồ của mình.

Dù sao thì dinh thự kka vô cùng lớn, dù sao cũng có rất nhiều phòng trống, hơn nữa Lâm Vân ở một mình trong dinh thự lớn như vậy thì quá quạnh quẽ, để cô ấy tạm thời ở đây cũng sẽ không còn lạnh tanh nữa.

Lâm Vân cũng đã hỏi cô ấy, khi nghe thấy được ở cùng Lâm Vân cô ấy rất vui mừng vì vậy đồng ý còn nói có thể giúp Lâm Vân nấu cơm.

Sau khi đi vào dinh thự.

“Oa, căn nhà này thật là lớn lại quá hào hoa, Chủ tịch  Vân tôi chưa từng nhìn thấy căn phòng nào xa hoa như thế lại càng không ngờ có thể ở đây.” An Tiểu Ngọc che cái miệng nhỏ, kinh ngạc tán thán không thôi.

Lâm Vân mỉm cười: “Sau này cứ xem đây như là nhà của mình nên không cần phải gò bó, cô hẳn là biết con người của tôi rất tùy tiện.”

Đúng lúc này điện thoại di động của Lâm Vân vang lên.

Lâm Vân lấy điện thoại di động ra xem thì thấy là số lạ.

“Alo.” Lâm Vân nghe máy.

Bình luận

Truyện đang đọc