ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 641

Anh không ngờ rằng Phạm Minh Tú sẽ nói ra những lời như vậy.

Đây là muốn mình cùng lúc chấp nhận cả hai người sao.

Thành thật mà nói có rất nhiều người đàn ông mơ ước sẽ có thể có tam thê tử thiếp.

Nhưng mà Lâm Vân chưa bao giờ nghĩ rằng điều đó sẽ xảy ra với mình.

“Sao nào, ngay cả yêu cầu này anh cũng không làm được sao? Lẽ nào ngay cả một cái danh phận anh cũng không chịu cho em sao?” Phạm Minh Tú cau mày bĩu môi.

“Anh không có ý đó, anh đã từng nói là anh sẽ chịu trách nhiệm với em.” Lâm Vân gật đầu.

Tuy rằng sự việc này khiến cho Lâm Vân cảm thấy hết sức đau đầu, nhưng mà chuyện đã xảy ra rồi.

Phương pháp mà Phạm Minh Tú nói có lẽ là phương pháp tốt nhất, như vậy thì anh cũng sẽ không phụ lòng với cả hai người nữa.

“Được, vậy thì em sẽ coi như là anh đã đồng ý với em rồi đấy.

Em không yêu cầu anh lập tức làm như vậy, nhưng trong vòng một năm, anh nhất định phải cho em một danh phận.

Phạm Minh Tú nói.

Sau khi xe taxi đến công ty, vì để tránh bị nghi ngờ, cả hai người một trước một sau đi vào công ty.

Ở cửa công ty.

Lâm Vân tình cờ gặp được anh trai của Huỳnh Tuệ Mẫn, anh ta là nhân viên bảo vệ, lúc này đang túc trực ở bên cửa.

Sau khi anh trai của Huỳnh Tuệ Mẫn nhìn thấy Lâm Vân, anh ta bước tới phía trước chặn Lâm Vân lại.

“Cậu nhóc, nhớ những gì tối hôm qua tôi đã nói, đừng giở trò với em gái của tôi.” Anh trai của Huỳnh Tuệ Mẫn nghiêm túc nói với Lâm Vân.

“Hãy yên tâm, tôi sẽ không làm như vậy” Lâm Vân mỉm cười đáp lời.

Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp đi vào công ty.

Theo kế hoạch của Lâm Vân và Phạm Minh Tú, buổi trưa Phạm Minh Tú sẽ hẹn giám đốc tài chính ra ngoài, Lâm Vân nhân cơ hội vào văn phòng của giám đốc tài chính thu thập chứng cứ.

Tầng bốn của công ty. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lâm Vân và Huỳnh Tuệ Mẫn đang cùng nhau lau sản.

“Huỳnh Tuệ Mẫn, cô đã trả tiền viện phí cho ba cô chưa?” Lâm Vân vừa làm việc vừa hỏi han Huỳnh Tuệ Mẫn.

“Ừ, tối hôm qua tôi đã đến bệnh viện đóng tiền viện phí rồi, cảm ơn anh Lâm Vân, tôi sẽ trả lại tiền cho anh sớm nhất có thể.” Huỳnh Tuệ Mẫn mỉm cười nói.

Lâm Vân giúp đỡ Huỳnh Tuệ Mẫn, thật sự không phải là Lâm Vân có suy nghĩ không đúng đắn với cô ấy, đơn thuần chỉ là Lâm Vân cảm thấy cô ấy là một đứa trẻ nghèo khổ, nên anh muốn giúp đỡ cô ấy.

Đúng vào lúc này, giám đốc tài chính đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Vân và Huỳnh Tuệ Mẫn.

Đương nhiên, ông ta còn có một thân phận khác nữa, đó chính là con trai của tổng giám đốc.

“Giám đốc Huỳnh.

Lâm Vân và Huỳnh Tuệ Mẫn cùng nhau chào ông ta.

Mặc dù trong lòng Lâm Vân rất không thích ông ta, nhưng vì để thành công hoàn thành nhiệm vụ, Lâm Vân vẫn phải nhẫn nhịn, vẫn phải đóng vở kịch với thân phận là nhân viên vệ sinh.

Bình luận

Truyện đang đọc