ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 985

Từ lời nói và vẻ mặt Lưu Yến, Lâm Vân có thể cảm nhận được rằng cô ta vô cùng xem thường mình.

“Passat? Chị cảm thấy như vậy thì cứ cho là như vậy đi.” Lâm Vân cười lắc đầu.

Chiếc xe mà Lâm Vân lái có giá trị gần bảy tỉ rưỡi kết quả lại bị Lưu Yến nhận thành xe Passat có giá khoảng hơn bảy trăm triệu, hơn nữa còn tưởng rằng anh thuê chiếc xe này?

Như Tuyết nhìn thấy Lâm Vân bị bác và chị họ xem thường thì trong lòng cô ấy khẳng định là hơi không thoải mái.

Cô ấy đã biết là sẽ như thế này nên bảo Lâm Vân lái chiếc Porsche 918 tới.

Hai mươi phút sau bốn người tới một quảng trường thương mại.

“A, sao nhà hàng này lại đóng cửa rồi.” Bác của Như Tuyết nhìn chằm chằm một nhà hàng đã đóng cửa không tiếp tục kinh doanh nữa.

“Mẹ, nhà hàng này đã đóng cửa vậy thì chúng ta đổi nhà hàng khác đi.” Lưu Yến nói.

“Tôi có đề nghị thế này, nhà hàng pháp ở bên cạnh cũng không tệ, đây cũng là nhà hàng pháp cấp hàng đầu ở Kim Đô.” Lâm Vân chỉ vào một nhà hàng pháp ở bên cạnh nói.

Lần trước Lâm Vân và chị họ Lâm Mộc Thanh gặp mặt ở bên trong nhà hàng pháp này.

“Nói cứ như là cậu đã từng ăn rồi vậy.” Bác của Như Tuyết khinh thường cười giễu.

Lâm Vân không trả lời, anh lười cãi với bà ta.

“Được rồi, vậy thì chọn nhà hàng này đi.” Lưu Yến con gái của bà ta nói.

Ngay sau đó một nhóm bốn người đi vào nhà hàng pháp.

Sau khi ngồi xuống nhân viên phục vụ đưa menu lên.

“Đưa tôi xem!”

Bác của Như Tuyết chủ động nhận menu.

Nhưng mà khi bác của Như Tuyết nhìn thấy trên menu đều là tiếng Pháp thì bà ta lập tức trở nên choáng váng.

Ngay sau đó bà ta lại cầm một cái menu khác lên, đây là một menu bằng tiếng anh.

“Xin hỏi quý khách có cần tôi giới thiệu cho mọi người không?” Nhân viên phục vụ mỉm cười nói.

Đây là một nhà hàng tây hàng đầu, vì để thể hiện rõ ràng sự đặc sắc và chính thống nên menu dùng tiếng pháp và tiếng anh, nếu như gặp khách hàng không biết thì nhân viên phục vụ sẽ chủ động tiến hành giới thiệu.

“Không cần giới thiệu, con gái của tôi du học ở pháp về nên sao có thể không xem hiểu những tiếng nước ngoài này chứ?” Vẻ mặt bác của Như Tuyết đầy vẻ tự hào.

Ngay sau đó bác của Như Tuyết đưa menu bằng tiếng pháp cho Như Tuyết.

“Như Tuyết cháu gọi món trước đi, thích ăn gì thì cứ gọi, hôm nay bác mời.”

Như Tuyết nhận menu nhìn thấy phía trên đều là tiếng pháp thì cũng trở nên choáng váng, cô ấy cũng không biết tiếng pháp.

Lâm Vân thấy thế thì không khỏi khẽ nhíu mày.

Theo như Lâm Vân thấy thì bác của Như Tuyết cố ý không đưa menu bằng tiếng anh cho Như Tuyết mà chỉ đưa menu bằng tiếng pháp chính là vì muốn làm cho Như Tuyết khó xử, sau đó sẽ để con gái biết tiếng pháp của bà ta chọn món ăn.

Bà ta biết Như Tuyết hiểu một ít tiếng anh nhưng lại hoàn toàn không hiểu tiếng pháp.

 

Bình luận

Truyện đang đọc