ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 817

“Chúc mọi người buổi trưa tốt lành, hoan nghênh các vị đã tới tham gia bữa tiệc cùng với Lâm Vân tôi.” Giọng nói của anh truyền qua micro vang lên.

Oanh!

Lần thứ hai tất cả mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay.

“Sao lại thế này?”

Sau khi Tô Cầm nhìn thấy rõ người đang đứng trên sân khấu, sắc mặt cô ta nháy mắt trở nên xám xịt, cả người như bị dội nước lạnh.

Đây không phải người họ Lâm là anh em tốt với Hoàng Luân sao? Ngày hôm qua bọn họ mới còn gặp qua.

“Anh ta… Anh ta… Anh ta…”

Sau khi Triệu Kim Long nhìn thấy Lâm Vân, anh ta cũng trợn tròn mắt há hốc mồm, cả người giống như bị sét đánh.

Trời ơi, Lâm Vân chính là người kia?

Lúc trước cứ tưởng là chuyện đùa, thế nhưng bây giờ nó lại trở thành sự thật?

Ngay cả Chu Đồng, sau khi nhìn thấy Lâm Vân cũng giơ tay lên bịt miệng, vẻ mặt chính là không dám tin.

Chỉ có Hoàng Luân, sắc mặt tươi cười

“Ha ha ha, tôi nói rồi cậu Lâm chính là anh em tốt của tôi, các người lại không tin.” Hoàng Luân vui vẻ cười.

Xong rồi.

Vẻ mặt Triệu Kim Long tuyệt vọng ngồi xuống ghế, cả người ướt nhẹp mồ hôi lạnh.

Anh ta liền nghĩ tới người tối hôm qua bị mình chế giễu, hóa ra lại là chủ tịch Lâm liền cảm thấy cả người không có sức lực, giống như rơi xuống vực sâu.

Hoàng Luân thấy Triệu Kim Long cùng Tô Cầm đều bị dọa tới ngây người, nhịn không được liền cười.

“Triệu Kim Long, Tô Cầm, bây giờ hai người có nói tôi khoác lác nữa không?” Hoàng Luân nói.

Hai người nghẹn tới nỗi mặt đỏ bừng, nói không ra lời.

Lâm Vân đứng ở trên sân khấu, cũng đã phát biểu xong.

“Các vị, kế tiếp đây tôi có một người bạn và tôi muốn giới thiệu một chút với mọi người.” Lâm Vân nói.

“A? Bạn của cậu Lâm? Ai có may mắn như vậy có thể trở thành bạn tốt của cậu vậy?” Tất cả mọi người có vẻ đều vô cùng tò mò.

Lúc này, Lâm Vân cũng đã bước xuống phía dưới, bên cạnh liền có thêm vệ sĩ đứng xung quanh, anh đi thẳng tới chỗ Hoàng Luân.

“Hoàng Luân, đứng lên đi, tôi muốn giới thiệu cậu với mọi người.” Lâm Vân liền kéo anh ta đứng lên.

“Ha ha, chào anh Thiên.” Hoàng Luân vui vẻ đứng dậy.

“Xin giới thiệu với các vị một chút, người này chính là người anh em tốt của tôi Hoàng Luân, biệt danh Hoàng Luân, mọi người có thể gọi cậu ấy là Luân.” Lâm Vân nói.

“Chào cậu.”

Mọi người có mặt ở đây, đều đứng dậy chào hỏi Hoàng Luân.

“Chào mọi người. Chào mọi người.”

Bình luận

Truyện đang đọc