ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 243

Tên này rất ngông cuồng, vừa rồi Như Tuyết đã từ chối cậu ta, cậu ta còn cố chấp nhét bó hoa hồng bằng tiền cho Như Tuyết, còn muốn ôm lấy Như Tuyết nữa.

“Vậy sao?”

Lâm Vân nheo mắt lại nhìn về phía Kiều Phi Hùng.

Kiều Phi Hùng cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Lâm Vân, sắc mặt lập tức thay đổi.

Kiều Phi Hùng không phải là kẻ ngốc, anh ta đã nhìn ra, Lâm Vân là người anh em mà Hoàng Luân nói lúc trước.

Lúc này, Hoàng Luân kiêu ngạo đi lên nói: “Tên kia, lúc trước tôi nói xe của đại ca tôi gấp mấy lần xe cậu, không phải là cậu còn trào phúng tôi khoác lác à, cậu tiếp tục trào phúng đi.

“Tôi.” Gương mặt Kiều Phi Hùng lập tức nghẹn tới mức đỏ bừng.

Lúc này, xung quanh cũng bùng nổ.

“Không nghĩ tới đại ca lái chiếc xe Lamborghini này, thực ra là người anh em của Hoàng Luân kia, chẳng trách lúc trước Hoàng Luân dám đấu lại người đàn ông lái xe Audi.” “Vở kịch này đảo ngược thật nhanh, đại ca lái xe Lamborghini này, chắc chắn sẽ trâu bò hơn người lái xe Audi, lần này có trò hay để coi rồi.

Giữa sân.

“Hoàng Luân, vừa rồi cậu ta còn nói cái gì?” Lâm Vân hỏi.

“Anh Thiên, tên nhóc này rất hung hãn, vừa rồi em không cho cậu ta ôm Như Tuyết, cậu ta còn nói em xen vào việc của người khác, nói cái gì mà muốn thuê người đánh gãy hai chân em” Hoàng Luân nói.

“Hả?” Lâm Vân nheo mắt.

Ngay sau đó, Lâm Vân chậm rãi đi tới trước mặt Kiều Phi Hùng.

Lúc này, Kiều Phi Hùng đầu còn dáng vẻ hung hãn như khi đối đầu với Hoàng Luân, chỉ có thấp thỏm lo âu.

“Người anh em này, nghe nói cậu muốn đánh gãy hai chân người anh em của tôi? Có chuyện này không?”

Trên gương mặt lạnh lùng của Lâm Vân xuất hiện nụ cười, vỗ bả vai của Kiều Phi Hùng.

“Anh trai này, tôi….!Tôi đâu dám

Kiều Phi Hùng cố gắng nở nụ cười, đồng thời còn lau mồ hôi lạnh trên trán.

Tuy Lâm Vân ăn mặc vô cùng bình thường, nhưng dựa vào chuyện Lâm Vân lái xe Lamborghini Aventador Kiều Phi Hùng đã biết, đây tuyệt đối là người anh ta không thể trêu vào.

“Bop!”

Kiều Phi Hùng vừa dứt lời, Lâm Vân lập tức tát mạnh vào mặt anh ta một cái.

“Đâu dám à? Không thừa nhận sao? Con mẹ nó, ý của cậu là người anh em của tôi nói dối ư?” Lâm Vân lạnh lùng nói.

Kiều Phi Hùng bị tát một cái, sắc mặt vô cùng khó coi, bị tất trước mặt nhiều người như vậy, khiến anh ta cảm thấy vô cùng mất mặt, nhưng anh ta không dám phát tác, chỉ có thể cúi đầu không dám kêu ra tiếng.

“Ngẩng đầu lên cho ông!”

Lâm Vân quát lớn một tiếng, Kiều Phi Hùng sợ tới mức toàn thân run lên, sau đó vội vàng ngẩng đầu.

Lâm Vân nắm lấy cổ áo của Kiều Phi Hùng, híp mắt lạnh giọng nói: “Nhóc con, tôi mặc kệ cậu đã làm gì, nhưng chọc giận tôi, chỉ cần một câu của tôi, tôi có thể khiến nhà cậu không thể lăn lộn ở thành phố Bảo Thạnh, cậu có tin không?” “Tin tin tin! Tôi tin!”

Bình luận

Truyện đang đọc