ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 760

Trong nhà lớn.

“Sao Liễu Chí Trung lại đến đây chứ? Chúng ta… Nhà họ Lâm chúng ta căn bản không thể mời được loại nhân vật lớn như Liễu Chí Trung.” Cô lớn kinh ngạc nói.

Những loại nhân vật lớn như Liễu Chí Trung, người nhà họ Lâm làm sao có thể tiếp cận được chứ?

“Sao… Sao ông ta lại đến đây? Lẽ nào cũng là vì… Lâm Vân?” Bác gái trợn tròn mắt.

Ngoại trừ Lâm Vân, bọn họ không thể nghĩ tới người khác.

“Choang!”

Khi bác hai nghe thấy ba chữ “Liễu Chí Trung”, chén trà trên tay ông ta lập tức rơi xuống đất.

Ông ta chỉ cảm thấy bầu trời đang quang đãng đột nhiên có một tiếng sấm, giống như người bị dội một gáo nước lạnh từ trên xuống dưới, toàn thân tê dại.

Trời ơi, Liễu Chí Trung!

Trong mắt bọn họ, đây chính là một vị thần trong giới kinh doanh.

Kể từ giờ khắc này ông ta đã biết rõ, Lâm Vân là một sự tồn tại khủng bố mà ông ta không thể tin được.

Khi hai người cô và bác dâu nghe thấy tin này, bọn họ suýt nữa ngất đi vì bị sốc.

“Nhanh! Nhanh! Mau đi ra ngoài với tôi, đích thân ra mời vào.”

Hai tay của ông Lâm đều run rẩy.

Nhà họ Lâm của ông, từ trước đến giờ chưa gặp một nhân vật lớn như thế bao giờ cả.

Tiếp theo đó, ông Lâm dẫn bác cả và bác hai cùng với một số vị trưởng bối khác cùng nhau đi ra ngoài.

Trong sân.

Mọi người đều nhìn vào cánh cửa.

Nhìn thấy một ông cụ mặc quần áo thời phong kiến, đi giữa một nhóm người, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào. Khí chất đó đủ để đè bẹp hết tất cả những người đang có mặt ở đây.

“Chủ tịch Liễu, ông muốn đến thì nên thông báo trước với chúng tôi. Nhà họ Lâm chúng tôi sẽ đi ra 10km để chào đón rồi.” Ông Lâm kích động nói.

“Hôm này tôi đến dự lễ chúc thọ của ông là vì nể mặt cháu ngoại tôi, Lâm Vân.” Liễu Chí Trung bình tĩnh nói.

“Ông nói cái gì? Lâm Vân là… Là cháu ngoại ông sao? Ông đừng có nói đùa chứ?” Ông Lâm kinh ngạc.

“Ông thấy tôi có giống nói đùa không? Mẹ của Lâm Vân là con gái ruột của tôi.” Liễu Chí Trung chống tay nói.

“Hóa… Hóa ra là như thế.”

Trong mắt ông Lâm lóe lên vẻ kinh ngạc.

“Ngoài ra, Lâm Vân cũng là người thừa kế tương lai của tập đoàn Tỉnh Xuyên.”

“Tỉnh Xuyên… Người thừa kế Tỉnh Xuyên.”

Các bác các cô và những người khác nghe thấy lời này đều bị dọa mà lùi lại mấy bước.

Bác hai thì bị tin tức kinh hoàng này dọa cho ngã xuống đất.

“Hóa ra… Hóa ra tập đoàn Tỉnh Xuyên và Liễu Chí Trung chính là chỗ dựa của Lâm Vân.” Bác hai ngồi phịch xuống đất, trên mặt tràn đầy tuyệt vọng lẩm bẩm.

Toàn bộ tập đoàn Tỉnh Xuyên, trong giới kinh doanh của cả ba miền chính là một siêu chiến hạm.

Bình luận

Truyện đang đọc