ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 427

“Lớp trưởng cậu xem, tất cả mọi người đều biết cậu ta đang nói khoác, cậu ta còn nghiêm túc tiếp tục khoác lác Tôn Thiện Nhân cười nói.

Lý Minh Nguyệt liếc mắt nhìn Lâm Vân với vẻ thất vọng, sau đó nói: “Bạn học nên tới đều tới đủ cả rồi, mọi người cùng ngồi đi.”

Sau khi mọi người nghe thấy vậy, nhao nhao bắt đầu ngồi xuống.

Tôn Thiện Nhân lại nhìn về phía hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh.

“Em Ngọc Anh, có hứng thú ngồi cùng anh hay không?” Tôn Thiện Nhân cười tươi mời.

“Được.” Trương Ngọc Anh mỉm cười gật đầu.

Lâm Vân thấy Trương Ngọc Anh đồng ý, Lâm Vân rất kinh ngạc.

“Trương Ngọc Anh, lúc học trung học Tôn Thiện Nhân quấy rầy cậu không ít lần, vậy mà cậu đồng ý ngồi cùng với cậu ta?” Lâm Vân cau mày nói.

Vậy mà Trương Ngọc Anh đồng ý với Tôn Thiện Nhân, đây là chuyện Lâm Vân tuyệt đối không ngờ tới.

“Sao thế? Một tên nhà nghèo như cậu còn muốn ăn thịt thiên nga sao? Cậu xứng sao? Thịt thiên nga là dành cho người như tôi ăn.” Tôn Thiện Nhân nhìn Lâm Vân với vẻ khiêu khích.

“Lâm Vân, đây là chuyện của tôi.” Lông mày Trương Ngọc Anh hơi nhíu lại, có chút mất hứng vì Lâm Vân xen vào việc của người khác.

“Cậu nghe thấy chưa? Cút ngay cho tôi!” Tôn Thiện Nhân quát Lâm Vân.

“Tên kia, cậu không nghe thấy lời anh Nhân nói sao? Bảo cậu cút ngay! Cậu muốn ăn đánh à?”

Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh ở phía sau Tôn Thiện Nhân liền tiến lên đẩy Lâm Vân ra.

“Hậu quả đẩy tôi, các người không chịu nổi đâu.” Ánh mắt Lâm Vân phát lạnh nhìn chăm chăm Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh.

“Ồ, tôi thấy tên này rất muốn bị ăn đòn”

Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh bày ra bộ dạng như muốn tiến lên đánh Lâm Vân.

Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt thấy thế, vội vàng mở miệng nói: “Bạn học Kiều Thanh Bình, bạn học Triệu Tiến Minh, hôm nay là ngày chúng ta tụ tập, là ngày vui, trăm ngàn lần đừng ra tay đánh nhau.

“Thanh Bình, Tiến Minh, lùi xuống trước đi, nề mặt hôm nay là liên hoàn của lớp, hôm nay tha cho cậu ta một lần.

Tôn Thiện Nhân lên tiếng.

Ngay sau đó, Tôn Thiện Nhân nhìn về phía Lâm Vân với vẻ khinh thường, khinh bỉ nói: “Lâm Vân, loại phế vật như cậu, nhất định cả đời đều bị tôi giảm ở dưới chân, hiểu không?” “Ha ha, em Ngọc Anh, chúng ta đi thôi.”

Tôn Thiện Nhân trực tiếp dẫn Trương Ngọc Anh, cười to đi về phía khu tiệc.

“Coi như số cậu gặp may, nếu không có anh Nhân lên tiếng, hôm nay cậu tuyệt đối sẽ bị đánh một trận.” Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh lạnh giọng nói.

Sau khi hai người nói xong, lập tức vội vàng đi theo sau Tôn Thiện Nhân.

“Đánh tôi sao? Ha ha.

Lâm Vân lắc đầu cười mỉa.

Lâm Vân có thể thề, nếu vừa rồi bọn họ thực sự dám can đảm động vào một ngón tay của mình, Lâm Vân tuyệt đối sẽ khiến bọn họ vô cùng thê thảm.

Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía bóng dáng xinh đẹp của Trương Ngọc Anh.

Bình luận

Truyện đang đọc