ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 94

XX: “năm trăm ngàn, ghim đầu bài, đủ chưa?”

“Năm mươi vạn? Trời ạ trời ạ!” Sau khi Tiểu Dưng nhìn thấy con số này, hắn không nhịn được nuốt nước miệng, số tiền này đối với hắn mà nói là một khoản tiền lớn, cho dù phân đi một ít cho thành viên khác, hắn cũng có thể giữ lại không ít.

Tiểu Dương suy nghĩ, rồi đáp lại: “Cậu sẽ không lây tôi làm trò cười chứ? Làm sao tôi phải tin cậu?”

XX: “Rất đơn giản, gửi số tài khoản đên.”

Tiểu Dương nghĩ đến năm trăm ngàn, dưới lực hấp dẫn của tiền tài, hắn vẫn gửi số tài khoản qua, hắn nghĩ, nêu đối phương thật sự cho hắn nhiều tiền như thê thật thì sao? Vậy hắn phát tài rồi.

Đối với một sinh viên như hắn mà nói, tiền nhiều như thé là một món hời lớn!

Đinhl “Ngài thu được năm trăm ngàn chủ ðn khoản từ tài khoản 8221.”

Bên kia, trong ký túc xá Lâm Vân.

“Wow, anh Vân, bài post này chẳng những không bị xóa mà còn được ghim lên!” Mập đang theo dõi chặt chẽ, không nhịn được kinh hô.

Ngay sau đó,:Mập nhìn về phía Lâm Vân: “Này, anh Vân… chắc không phải là anh ra tay chứ?”

“Đúng, tôi nói rồi, không có vần đề gì mà tiên không giải quyêt được.” Lâm Vân cười nói.

“Đỉnh! Ha ha! Hành động này của anh rất đỉnh!” Mập cười giơ ngón cái với Lâm Vân.

“Tôi nghĩ, giờ này Trịnh Hải chắc đã thân bại danh liệt hoàn toàn.” Lâm Vân cười nói.

Sau khi bài post “livestream ăn phân”

được ghịim lên đầu bài, lập tức bị đồn xa ra khäp đại học Thanh Dương, hơn nữa lan truyền rất nhanh từ trực tuyến đến ngoại tuyến.

Trên hành lang ký túc xá.

“Ê ê chúng mày coi chưa? Có bài post người livestream ăn,phân!”

“Thật hay giả? Chắc là giỡn à?”

“Là thật đó! Tôi thấy rồi, hơn nữa diễn viên là hội trưởng hội ngoại giao!”

“Trời ạ, tôi phải đi xem một lần, mẹ nó thật là vi diệu!”

Thư viện trường học.  “Wow, có bài post người livestream ăn phân! Mọi người nhanh đi xem!”

“Làm sao lại là Trịnh Hải vậy! Hắn chính là oppa của tôi, xong rôi, hình tượng của hản trong lòng mắt rồi!”

Cảnh tượng như vậy xảy ra ở tật cả những chỗ còn lại trong trường. Tin tức kinh động như thế rất mới mẻ đối với sinh viên nhàn tức trứng, cho nên tin tức này lan rộng ra toàn trường như ôn dịch, rất nhanh đã đồn lên cả trăm lần.

Trong ký túc xá của Trịnh Hải. Lúc này, sáu người kia đã rời,khỏi ký túc xá.

“Anh Hải, bài post đã bị đăng lên rồi, làm sao bây giờ?” Một người bạn ký túc gầy gò vội hỏi.

“Đương nhiên là liên hệ chủ sở hữu để hắn xóa đi! Nếu lan rộng ra, ông đây còn sông như thế nào về sau!”

Trịnh Hải gấp đến mức dậm chân.

Đàn, sau đó, hắn vội lầy điện thoại a, gọi cho chủ sở hữu, hắn có quen.

nh sở hữu, biết số điện thoại của đối phương. Nhưng hắn gọi máy lần, phát hiện người : sở hữu không nghe điện thoại của hắn!

“Đệch! Đệch! Sao nó không nghe điện thoại của mình, tại sao?” Trịnh Hải tức giận hung hăng ném điện thoại xuông đất.

Nếu Trịnh Hải biết chủ sở hữu dễn đàn thu phí của Lâm Vận, chắc chắn sẽ hiểu được tại sao đối phương không nghe điện thoại của hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc