ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 1055

“Anh Vân, anh nghĩ xem, chúng ta có thể nhờ quyền lực của ai không?” Thạch Hàn hỏi.

“Từ khi tôi gặp ông ngoại, ông chính là người có quyền lực lớn nhất mà tôi biết. Tôi cũng không có nhiều quan hệ, cũng không biết ai là người có quyền lực lớn hơn ông ngoại nữa.” Lâm Vân thở dài, lắc đầu.

Lúc trước, Lâm Vân luôn dựa vào ông ngoại và tập đoàn Tỉnh Xuyên. Ngoài chuyện đó ra thì Lâm Vân cũng không có gì đặc biệt hơn người khác, sao có thể đi kết giao với những người có nhiều quyền lực được?

Càng không thể nhờ những người như vậy giúp đỡ.

Lâm Vân nghĩ lại những gì xảy ra trong hôm nay, trong lòng càng thấy vô cùng khó chịu.

“Nhà họ Phạm! Phạm Nhật Long! Đều là do chúng mày làm hại. Nếu tao có thể trở lại như xưa, nhất định sẽ phải cho cả họ nhà mày nếm mùi đau khổ. Còn cả gia tộc họ Trần nữa. Nhất định phải phá nát gia tộc đó đến mức không – còn – một – ai!” Lâm Vân nheo mắt, trong mắt hiện lên lửa giận. Chiếc bánh mì trong tay cũng bị Lâm Vân nắm thành một nắm.

Trong nhà ăn tại trang viên của nhà họ Phạm.

Không khí nơi đây đầy vẻ vui sướng.

Ngay cả ông chủ nhà họ Chu cùng con trai, Chu Tuấn cùng ngồi ở trên bàn tiệc.

“Nào, nâng ly lên. Uống mừng nhà họ Triệu, họ Lê đã đi đời.”

Ông chủ nhà họ Phạm, Phạm Quang Đức nâng lên ly rượu.

Mọi người có mặt ở bàn tiệc cũng nâng cao ly, uống cạn.

“Nhà họ Triệu đúng là không biết điều. Đang yên đang lành lại đi hợp tác với Tỉnh Xuyên. Thế nên đành diệt luôn cả nhà họ Triệu thôi.” Phạm Quang Đức nói.

Lão ta nói những lời này cũng là để nhắc nhở những người có mặt ở đây rằng, nếu đã theo phe ông ta, tuyệt đối không được có ý đồ khác.

Ông chủ nhà họ Chu nghe vậy liền vội vàng đứng dậy, nói:

“Ông chủ Phạm, nhà họ Chu của tôi thề sẽ mãi mãi trung thành với nhà họ Phạm.”

Phạm Nhật Long nghe vậy cũng cười lớn.

“Đánh một cú cho thằng Lâm Vân kia trở lại vị trí ban đầu cũng là chuyện tôi hài lòng nhất. Nếu không có người ngăn lại, tôi còn muốn giết nó luôn cơ.” Phạm Nhật Long nói.

“Anh Long, thằng kia không chết, nhưng chỉ sợ sau này sống còn không bằng chết đúng không? Bây giờ bên ngoài đang mưa to như vậy, có khi hắn đang như một thằng ăn mày lang thang ngủ nơi đầu đường xó chợ rồi. Ha ha.” Chu Tuấn cười nói.

Sau một trận đấu kia, Lâm Vân và Chu Tuấn đã có thù oán. Giờ Lâm Vân gặp nạn, Chu Tuấn tất nhiên thấy vui sướng không thôi.

“Đúng thế. Có khi hắn đang sống không bằng chết. Cả tinh thần lẫn thể xác đều đang bị tra tấn. Đây chính là kết cục của những kẻ dám chống lại Phạm Nhật Long này.” Phạm Nhật Long cười lớn.

“Chuyện này cũng là nhờ có sự trợ giúp của gia tộc họ Trần. Mọi người cùng nhau nâng ly, chúc con dâu tương lai của tôi, Trần Mỹ một ly nào.” Phạm Quang Đức nâng lên ly rượu.

Mọi người đều cầm ly rượu đứng dậy, sau đó uống cạn.

“Anh Nhật Long, em uống rượu xong thấy đau đầu quá.” Trần Mỹ tựa người vào Phạm Nhật Long.

Phạm Nhật Long nhìn vào Trần Mỹ đang dựa vào người mình, hắn cảm thấy vô cùng chán ngán.

Mẹ kiếp. Đã béo còn xấu. Miệng lại có mùi khó ngửi. Ai mà chịu nổi?

Phạm Quang Đức thấy vậy liền nói với Phạm Nhật Long.

“Nhật Long, con mau đưa Trần Mỹ đi nghỉ ngơi đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc