ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 595

“Cậu cậu thật sự là cháu của Liễu Chí Trung?” Sắc mặt ông Lục rất khó coi, ông ta nhìn chằm chằm vào Lâm Vân.

“Đúng chính là tôi.

Sau khi Lâm Vân nói xong bốn chữ này, trực tiếp cầm dao đặt lên cổ ông ta, sau đó đẩy ông ta về phía trước, lớn tiếng nói với đám người trong sân: “Tất cả dừng tay lại, ông Lục hiện đang ở trong tay tôi.” Sau tiếng quát lớn của Lâm Vân, tất cả mọi người ở đây đều quay đầu nhìn sang.

Khi thuộc hạ của ông Lục nhìn thấy ông ta đã bị bắt, tất cả bọn họ đều dừng tay lại.

Đùa sao, đại ca của bọn họ đã bị bắt rồi, bọn họ tiếp tục chiến đấu còn có ý nghĩa gì chứ? “Ông Lục.

Người của ông Lục đều chăm chú nhìn vào ông ta, tỏ vẻ rất lo lắng.

Phía trước.

“Lâm Lâm thiếu gia có thể tha cho tôi được không? Chỉ cần cậu bằng lòng thả tôi đi, tôi sẽ bảo người của tôi lập tức rút khỏi đây.

Ông Lục khẩn thiết nói với Lâm Vân.

“Thả ông đi sao? Hơ, hôm nay tôi đến thành phố Việt Hoàng chính là để bắt ông, ông cảm thấy tôi sẽ thả ông đi sao?” Lâm Vân cười lạnh nói.

Ông Lục nghe được cả người lập tức run lên.

Lâm Vân hơi khựng lại, rồi tiếp tục nói: “Ông Lục, sai lầm lớn nhất của ông chính là đã đắc tội Lâm Vân tôi đây.

Món nợ trước đó, bây giờ ông hãy lấy mạng mà trả đi”

Lâm Vân nói xong, thì Thạch Hàn ở bên cạnh trực tiếp cầm con dao trên tay lên.

“Phù. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Đầu của ông Lục trực tiếp bị chém xuống.

Đến lúc này.

Ông Lục, người oai phong dữ dội tại thành phố Việt

Hoàng đã bị mất mạng.

Ông Lục chết rồi, ông Lục chết rồi.

Khi các thuộc hạ của ông Lục thấy đầu của ông ta đã bị chặt xuống, bọn họ tức thì trở nên hoảng loạn.

Lâm Vân nhấc đầu của ông Lục lên, lớn tiếng nói: “Ông Lục đã chết.

Từ hôm nay trở đi, Lâm Vân tôi đây sẽ là bá vương thế lực ngầm của thành phố Việt Hoàng, nếu tất cả mọi người quy phục, tôi sẽ không tính toán chuyện xưa, chỉ cần sau này đi theo tôi, tôi sẽ tăng lương lên đến ba mươi phần trăm, còn kẻ không chịu khuất phục, giết”.

“Tôi đầu hàng” “Tôi cũng đầu hàng.

Sau một lúc im lặng, người của ông Lục đều quỳ gối xuống đầu hàng.

Đùa sao, ngay cả ông Lục cũng chết rồi, nếu như bọn họ tiếp tục chiến đấu, thì họ chiến đấu vì ai chứ?

Nếu như ông Lục vẫn còn ở đây, bất kể họ chết hay bị thương, ông Lục đều sẽ trả tiền bồi thường cho bọn họ.

Bây giờ ông Lục đã không còn nữa, bất kể họ có chết hay là bị thương cũng đều không có ai quan tâm đến, thế bọn họ còn chiến đấu vì điều gì?

Bọn họ làm nghề này cũng chẳng qua là vì tiền thôi.

Nếu bây giờ tiếp tục đánh có thể sẽ bị mất mạng, lại còn chẳng có lợi ích gì, thế bọn họ còn đánh để làm gì?

Hơn nữa lúc nãy khi giao chiến rất quyết liệt, dưới trường hợp không có trang bị phòng vệ, bọn họ thương vong cũng rất nghiêm trọng, thực ra trong tận đáy lòng của bọn họ sớm đã không muốn đánh nữa rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc