ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 657

“A Vân, xuống xe đi.

Chủ tịch Thành hướng về chiếc Bentley nói.

Bất kể là tổng giám đốc Huỳnh, Huỳnh Thiếu hay là giám đốc có chức vụ cao như Phạm Minh Tú, đến các nhân viên bình thường đều nhìn chằm chằm vào bên trong chiếc xe Bentley.

Bọn họ đều biết rất rõ cháu trai ruột của chủ tịch Thành, trong tương lai rất có thể sẽ là người kế thừa tập đoàn Tỉnh Xuyên, đây tuyệt đối sẽ là một sự tồn tại rất chấn động.

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, cửa xe Bentley lại lần nữa được mở ra, trong mắt mọi người hiện ra một bóng dáng trẻ tuổi.

Anh chính là Lâm Vân.

“Cậu cậu cậu ta? Cậu ta chính là cháu trai của Lê Chí Thành?”

Vào khoảnh khắc Huỳnh Thiếu nhìn thấy Lâm Vân, ông ta kinh ngạc đến trợn to hai mắt, giọng nói đều bởi vì nội tâm kinh ngạc mà trở nên cực kỳ chói tai.

“Tại sao lại là cậu ta?”

Còn chủ quản vệ sinh đó thì kinh ngạc đến mở to hai mắt, miệng há ra thành hình chữ o, đứng yên tại chỗ như một người gỗ vậy.

Huỳnh Tuệ Mẫn và trai của Huỳnh Tuệ Mẫn, và cả Phạm Mạnh Cường nhân viên cũ từng hút qua thuốc lá của Lâm Vân, cũng kinh ngạc đến trợn to hai con mắt, bất ngờ đến không thể thốt nên lời.

Tất nhiên là bọn họ nhận ra Lâm Vân, chỉ là bọn họ nằm mơ cũng sẽ không ngờ đến, người từ trong xe bước xuống sẽ là Lâm Vân.

Ngay cả Phạm Minh Tú cũng che miệng nhỏ lại, nhìn Lâm Vân trước mặt với vẻ mặt khó tin.

Phạm Minh Tú biết rằng Lâm Vân là người được chủ tịch Thành cử đến để điều tra, nhưng cô ấy căn bản không biết rằng Lâm Vân sẽ lại là cháu trai ruột của chủ tịch

Thành.

Bọn họ đều biết rất rõ cháu trai của Liễu Chí Trung đây là một thân phận hoàn hảo đến như thế nào, đây chính là ba thế hệ giàu có hàng đầu, đây chính là cậu chủ của Tỉnh Xuyên đấy.

“Trời ạ, cậu ấy…cậu ấy là cháu trai của Liễu Chí Trung ư? Cậu ấy…cậu ấy không phải là nhân viên vệ sinh sao?”

Sau khi nhìn thấy Lâm Vân, các nhân viên có mặt tại đây đều trở nên náo động.

Ngày hôm qua khi Lâm Vân thách thức với Huỳnh Thiếu ở đại sảnh tầng một, lúc đó rất nhiều người cũng có mặt, có không ít người đều gặp qua Lâm Vân, thế nên bọn họ vừa nhìn liền có thể nhận ra được Lâm Vân ngay.

Sau khi Lâm Vân bước xuống xe, đi tới trước mặt mọi người.

Liễu Chí Trung lên tiếng nói: “Tôi nghĩ rằng nhiều người có mặt tại đây hẳn là cũng biết đến cháu trai tôi, tôi nghĩ trong lòng nhiều người lúc này cũng đang rất thắc mắc về vấn đề không phải nó là nhân viên vệ sinh sao? Tôi sẽ nói rõ với mọi người, nó được tôi cử đến chi nhánh Việt Hoàng là để làm nội ứng”

Mọi người có mặt nghe vậy, mới bỗng nhiên tỉnh ngộ.

“A Vân, tiếp theo cháu hãy đi gặp người quen cũ đi Liễu Chí Trung nói với Lâm Vân.

Lâm Vân gật đầu, sau đó chắp tay đứng thẳng, đi tới trước mặt hai cha con nhà họ Huỳnh.

“Huỳnh Thiếu, chúng ta lại gặp nhau rồi” Lâm Vân tươi cười nhìn Huỳnh Thiếu.

“Lâm…!cậu Lâm, tôi tôi…!

Sắc mặt Huỳnh Thiếu tái xanh, trên trán đã lấm tấm mồ hôi lạnh, ngập ngừng nói không nên lời.

Bình luận

Truyện đang đọc