ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 990

Lưu Yến cũng âm dương quái khí nói:

“Thằng nhóc, lúc nãy nói cậu có khả năng thì mua chiếc BMW z4, cậu lại nói z4 chỉ là cấp thấp, không phải là bây giờ cậu lại nói chiếc Ferrari 488 này vẫn là cấp thấp không xứng với thân phận của cậu đấy chứ?”

“Trong mắt tôi Ferrari 488 xác thực là cấp rất thấp.” Lâm Vân buông tay.

Hiện tại Lâm Vân đang lái chiếc Porsche 918, đây là loại siêu xe phiê bản giới hạn trên thế giới, Ferrari 488 xác thực không thể so với Porsche 918.

“Cái gì? Ferrari 488 là cấp thấp? Phốc phốc!” Lưu Yến che miệng bật cười.

Bác của Như Tuyết cũng cười nói: “Ha ha, xe tốt như vậy mà cậu cũng dám dõng dạc nói là cấp thấp? Cậu không mua nổi thì cứ việc nói thẳng!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ngay cả mấy nhân viên báb hàng đi theo bên cạnh sau khi nghe Lâm Vân nói cũng che miệng lén cười.

Trong mắt họ Ferrari 488 đã là siêu xe thể thao vô cùng tuyệt vời, vậy mà lại có người nói xe này là cấp thấp? Như vậy cũng quá làm ra vẻ đi?

Lâm Vân thấy họ bật cười thì cũng không để ý mà tự mình nói:

“Mặc dù chiếc Ferrari 488 cấp thấp chút nhưng mà bề ngoài cũng không tệ, nếu Như Tuyết thích vậy thì tùy tiện mua mấy chiếc để chơi đùa đi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

Ngay sau đó Lâm Vân quay đầu nhìn về phía nhân viên bán hàng hỏi:

“Ở đây chiếc Ferrari 488 này có những màu gì? Một chiếc bao nhiêu tiền?”

“Thưa anh, chỗ chúng tôi có thể cung cấp bốn màu đỏ, đen, trắng, vàng, giá bốn triệu một trăm tám mươi nghìn.” Nhân viên bán hàng trả lời.

“Được, bốn loại màu này tôi lấy mỗi màu một chiếc, đóng gói rồi đưa đến dinh thự ven hồ Đông Hồ, quét thẻ đi.”

Lâm Vân vừa nói vừa lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho nữ nhân viên bán hàng.

“Chuyện này…”

Nữ nhân viên bán hàng sững sờ, cô ấy chưa bao giờ gặp loại khách hàng như thế này, vừa đi vào chỉ xem một chút đã hỏi thăm giá cả và màu sắc, khi báo giá rồi cũng không hỏi nhiều mà đã muốn mua?

Hơn nữa còn mỗi màu một chiếc?

“Thưa anh, anh không nói đùa đấy chứ? Đây chính là Ferrari hơn bốn triệu đó, anh cứ như vậy mua sao? Lại còn mỗi màu một chiếc nữa chứ? Anh không cần thận trọng suy nghĩ sao?” Nữ nhân viên bán hàng ngạc nhiên nói.

“Tôi hỏi cô, nếu như cô ở ven đường nhìn trúng thứ đồ chơi nhỏ giá mấy đồng thì cô sẽ thận trọng suy nghĩ sao?” Lâm Vân hỏi ngược lại.

“Không…Sẽ không, dù sao cũng chỉ có mấy đồng.” Nữ nhân viên bán hàng trả lời.

“Không phải sao, dù sao thì cũng chỉ là mấy triệu nên không cần phải thận trọng suy nghĩ.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

Sau khi nữ nhân viên bán hàng nghe nói như thế thì không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, giọng điệu này cũng quá phóng khoáng? Mua xe sang trọng mấy triệu lại giống như một món đồ chơi giá mấy đồng?

Cô ấy hiểu rõ người này có thể nói như vậy, hoặc là nhà giàu mới nổi siêu cấp, hoặc là làm ra vẻ.

“Cô gái xinh đẹp, cô còn thất thần làm gì? Nhanh chóng quét thẻ đi.” Lâm Vân lắc lắc thẻ ngân hàng trong tay.

Bình luận

Truyện đang đọc