ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 423

Sau khi nói xong, Lâm Vân sải bước đi ra ngoài, mà Thạch Hàn theo sát phía sau Lâm Vân.

Khương Hùng Dũng dùng súng chĩa vào bóng lưng Lâm Vân, trong mắt lóe lên lửa giận vô tận, hai tay không ngừng run rẩy.

Nhưng mãi đến khi Lâm Vân ra khỏi cửa, Khương

Hùng Dũng cũng không nổ súng.

Sau khi Lâm Vân rời đi.

“Pång! Pång! Pång! Pång! Pång! Pång!” “Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!”

Khương Hùng Dũng phẫn nộ rỗng to, đồng thời chĩa họng súng về phía Trương Tuấn Kiệt trên đất, liên tục nổ súng, mãi đến khi bắn sạch đạn trong súng, Khương Hùng Dũng vẫn bóp cò bảy tám lần.

Trương Tuấn Kiệt nằm trên đất bị bắn trúng sáu phát, đã không còn hơi thở nữa.

Dù sao Trương Tuấn Kiệt đã thành phế vật, đối với Khương Hùng Dũng mà nói đã không còn giá trị gì, cộng thêm Trương Tuấn Kiệt không hoàn thành nhiệm vụ, tất nhiên là thành đối tượng phát tiết của Khương Hùng Dũng.

Đám đàn em và luật sư ở trong phòng đều bị dọa sợ toàn thân phát run, không dám thở mạnh.

Sau khi Khương Hùng Dũng bắn xong, lại ném mạnh lên đất, sau đó mới quay người ngồi xuống.

“Ông Khương, vệ sĩ này của cậu ta cũng quá lợi hại rồi, ngay cả Trương Tuấn Kiệt đều không phải là đối thủ, xem ra chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn.

Luật sư nghiêm túc cẩn thận nói.

Bên kia, sau khi Lâm Vân ra khỏi biệt thự, anh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Lâm Vân kết luận Khương Hùng Dũng không dám nổi súng với mình, nhưng Lâm Vân không dám đảm bảo một trăm phần trăm, nhỡ đâu Khương Hùng Dũng mất đi lý trí thì sao? “Hẳn là sau này, Khương Hùng Dũng sẽ không phải người tới ám sát mình nữa đâu.” Lâm Vân lẩm bẩm.

Lâm Vân tin, chỉ cần Khương Hùng Dũng có chút đầu óc, sau này sẽ không dám tùy tiện phải người tới ám sát mình nữa.

Đúng lúc này, bỗng nhiên di động của Lâm Vân vang lên, đây là một số lạ.

“Alo, ai vậy?” Lâm Vân nghe điện thoại.

“Alo, là Lâm Vân sao? Tôi là lớp trưởng lớp cấp ba của cậu, ngày kia lớp chúng ta tổ chức tụ tập với nhau, cậu muốn đi không?” Giọng nói ở trong điện thoại có chút quen thuộc.

Lâm Vân có thể chắc chắn, giọng nói này là giọng lớp trưởng trung học.

“Họp lớp sao? Đương nhiên là tôi muốn đi rồi!” Lâm Vân nhếch miệng cười.

Trước đây trong lớp tổ chức tụ tập, nhưng Lâm Vân chưa bao giờ đi, bởi vì thời trung học đối với Lâm Vân mà nói, là chuyện vô cùng u ám, ba năm đó của mình, không ít lần bị đám lưu manh ác ôn trong lớp bắt nạt.

Mà hiện giờ, Lâm Vân đã không còn là Lâm Vân trước đây, dễ dàng bị bắt nạt nữa.

Một số ân oán tình cừu trước đây, cũng tới lúc thanh toán.

Cho nên, buổi họp lớp hiện giờ, Lâm Vân nhất định sẽ đi..

Lớp trưởng là con gái, đối với người lớp trưởng này, lúc học trung học Lâm Vân có ấn tượng khá tốt đối với cô ấy, khi đó cô ấy còn từng giúp anh, nói thật khi đó trong lòng Lâm Vân cũng rất cảm kích cô ấy.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đảo mắt đã tới ngày hẹn gặp.

Bốn giờ chiều, Lâm Vân lái chiếc xe Lamborghini, dựa theo địa chỉ mà lớp trưởng gửi cho mình, đi tới địa điểm liên hoan.

Bình luận

Truyện đang đọc