ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 648

“Ngốc hả, mạng sống của anh là vô giá, quý giá hơn vô số những thứ này nhiều” Lâm Vân liếc nhìn Thạch Hàn một cái.

Tiếp theo đó, anh gọi điện thoại cho ông ngoại.

Sau khi cuộc gọi được kết nối.

“Ông ơi, chứng cứ đã thu được, đó là số tài khoản bí mật tham ô tiền bạc của hai cha con bọn họ.

Bây giờ đã nằm trong tay cháu” Lâm Vân nói.

“A Vân, chỉ mới hai ngày thôi, cháu đã lấy được số tài khoản bí mật rồi sao? Cháu…cháu không nói đùa với ông ngoại chứ.

Ông ngoại Liễu Chí Trung ở đầu dây điện thoại bên kia tỏ ra rất kinh ngạc.

“Ông ngoại, loại chuyện này cháu làm sao dám đùa giỡn với ông được.

Lâm Vân nhoẻn miệng cười.

“Được.

Ha ha, cháu làm rất tốt” Liễu Chí Trung ở đầu dây điện thoại bên kia ha hả cười lớn.

“Ông ngoại, tiếp theo cháu phải làm gì?” Lâm Vân hỏi.

“Nhiệm vụ của cháu đã hoàn thành, chuyện tiếp theo ông sẽ tự lo liệu.

Ngày mai ông sẽ đích thân tới thành phố

Việt Hoàng diệt trừ sâu mọt, cháu chỉ cần đợi nghênh đón ông đến là được.” Liễu Chí Trung nói.

“Vâng thưa ông ngoại” Lâm Vân đáp.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Vân lại gửi cho Phạm Minh Tú một tin nhắn, nội dung chỉ có ba chữ “đã thành công”.

Sau khi làm xong tất cả những thứ này, Lâm Vân mới thở dài nhẹ nhõm.

Cuối cùng nhiệm vụ cũng đã hoàn thành.

Tiếp theo đây là đã đến lúc tính sổ rồi.

Đặc biệt là hai cha con nhà họ Huỳnh, và còn những người trong công ty đã từng đắc tội với Lâm Vân.

Ngày diệt vong bọn họ, cuối cùng đã đến..

 

Lâm Vân vốn tưởng rằng nhiệm vụ nội ứng này nhất định sẽ phải mất rất nhiều thời gian, ngay cả bản thân Lâm Vân cũng không ngờ rằng mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy, chỉ vẻn vẹn có hai ngày.

Dĩ nhiên điều này là phải nhờ đến hai người, người thứ nhất là Phạm Minh Tú.

Nếu như không phải là cô ấy dụ Huỳnh Thiếu đi, Lâm Vân tuyệt đối sẽ không có cơ hội ở lại trong phòng làm việc của Huỳnh Thiếu đến hơn nửa tiếng.

Người thứ hai là Huỳnh Thiếu, nếu như không phải tên ngu ngốc này để lại chìa khóa trong ổ khóa, Lâm Vân cũng sẽ không thể mở ngăn kéo ra được, và cũng không thể lấy được sổ sách.

Những điểm này cộng lại mới khiến cho Lâm Vân dễ dàng thành công.

Thành phố tỉnh, trang viên nhà họ Lê.

Ông ngoại Thành đặt điện thoại xuống.

“Ha ha.

Chỉ trong hai ngày, đây thật là một tốc độ vượt quá sức dự tính của tôi, thẳng nhóc này thật khiến tôi hết lần này đến lần khác phải ngạc nhiên.” Ông ngoại Thành vui vẻ ha hả cười lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc