ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 771

Luật sư này là tay chân mà Khương Hùng Dũng tin cậy và trọng dụng nhất.

Nếu như có thể lôi kéo được ông ta về phe mình, trong ứng ngoài hợp, thì việc giải quyết mối nguy của Khương Hùng Dũng sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

“Vâng, Chủ tịch.” Lưu Ba gật đầu.

Lúc này, Tiểu Ngọc dẫn Bùi Tấn Tài bước vào.

“Chủ tịch Lâm, Tổng giám đốc Lưu.”

Ông ta cúi chào hai người.

“Tôi đã nhìn được biểu hiện của ông trong công ty, ông đã không phụ kỳ vọng ban đầu của tôi.” Lâm Vân mỉm cười nhìn Bùi Tấn Tài.

“Chủ tịch Lâm đã tin tưởng đề cử tôi vào làm trong Tỉnh Xuyên, cậu cũng là có ơn với tôi, tôi đương nhiên sẽ phải cống hiến hết mình cho công ty.” Bùi Tấn Tài nói.

Lâm Vân gật đầu: “Ban đầu tôi cũng đã nói việc để ông làm Trưởng phòng nhân sự chỉ là khởi đầu. Chỉ cần ông làm tốt, tôi sẽ tiếp tục thăng chức cho ông.”

Lâm Vân uống một ngụm nước, rồi nói tiếp: “Tôi chuẩn bị thành lập một công ty mới có tên là Công ty TNHH khai thác mỏ Thiên Quang với vốn đầu tư dự kiến ​​là hai nghìn tỷ. Tôi sẽ điều ông qua đó làm Phó Tổng giám đốc hỗ trợ cho Tổng giám đốc Lưu xử lý công việc nội bộ của công ty mới.”

“Phó… Phó tổng giám đốc ư?” Bùi Tấn Tài kinh ngạc hỏi lại.

Trước khi được Lâm Vân đề bạt sang Tỉnh Xuyên làm, ông ta chỉ là quản lý nhân sự trong một công ty nhỏ không có tương lai tiền đồ.

Cả đời này ông ta cũng chưa từng nghĩ đến việc bản thân có thể ngồi vào vị trí Phó Tổng giám đốc!.

“Đúng vậy, Phó Tổng giám đốc, tôi tin tưởng ông có khả năng gánh vác chức vụ này.” Lâm Vân gật đầu nói.

Công ty mới thành lập chắc chắn sẽ có rất nhiều việc cần phải xử lý, vì vậy anh đương nhiên cần một cánh tay đắc lực đáng tin cậy để hỗ trợ Lưu Ba. Nếu để Lưu Ba xử lý mọi việc một mình, sợ anh ta sẽ làm không xuể.

Ngừng lại, Lâm Vân tiếp tục nói: “Vẫn là câu nói đó, chỉ cần ông làm tốt công việc của mình, thì sẽ không chỉ dừng lại ở chức Phó tổng giám đốc không đâu, cố gắng làm việc, sự nỗ lực của ông ra sao tôi sẽ nhìn ra được.”

“Cảm ơn sự tin tưởng của Chủ tịch Lâm. Ân tình tiến cử của cậu, tôi nhất định khắc sâu trong lòng, nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực, dù phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không từ bỏ.” Bùi Tấn Tài quyết tâm nói.

“Được, ông đi xuống bàn bạc với Lưu Ba đi, sau này hai người sẽ có nhiều chuyện phải làm đấy.” Lâm Vân nói.

“Vâng.”

Sau khi đáp lời, bọn họ rời khỏi văn phòng.

Sau khi bọn họ đi khỏi.

Lâm Vân quay đầu nhìn về phía Tiểu Ngọc.

“Tiểu Ngọc, em gái em giờ sao rồi?” Anh hỏi.

“À, Chủ tịch Lâm, nói đến việc này em rất muốn cảm ơn anh. Từ lần anh quản giáo con bé, nó liền ngoan ngoãn nghe lời hơn trước nhiều lắm. Đi học về đúng giờ, cũng không còn giao du qua lại với bọn người vớ vẩn đó nữa.” Tiểu Ngọc vui mừng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc