ĐỈNH CẤP THẦN HÀO



“ông chủ Ngô, anh… anh bảo tôi hầu hạ bọn họ? Tôi là quản lí, không phải tiếp viên hầu rượu!” Linh Linh tức giận.

“Cái này đương nhiên là tôi biết, cô nhịn chút là được rồi.

” ông chủ Ngô cười nói.

“Tôi không làm!” Linh Linh bĩu môi, kiên quyết nói.

Đối với Linh Linh mà nói, bảo cô
ta đi hầu rượu cho Vương Tuyết, hầu hạ Vương Tuyết, có đánh chết cô ta cũng không làm.

Sau khi ông chủ Ngô nghe xong, vẻ mặt lập tức âm trầm.

“Linh Linh, đừng có mà không biết tốt xấu! Tôi lặp lại lần nữa, đêm nay cô phải ngoan ngoãn hầu rượu cho hai vị này!” ông chủ Ngô lạnh giọng nói.

“Ông chủ Ngô, anh giúp bọn nó làm gì, anh coi bọn nó mặc cái gì kìa, tuyệt đối không thể có nhiều tiền, nhiều nhất có chút tiền trinh mà thôi.

” Linh Linh phản bác nói.

“Bốp!”
Linh Linh vừa nói xong, ông chủ Ngô lập tức tát vào mặt cô ta một bạt tai.


Linh Linh bị tát, vẻ mặt khó có thể tin nhìn ông chủ Ngô, cô ta không ngờ ông chủ lại đánh cô ta vì Vương Tuyết và Lâm Vân?
Hơn nữa Linh Linh biết, Vương Tuyết đang ngồi bên cạnh nhìn cô ta, trước mặt Vương Tuyết, cô ta bị tát, điều này khiến cô ta càng thấy mất mặt.

Ngay sau đó, ông chủ Ngô chỉ
vào Linh Linh, hung tợn nói:
“Con điếm thối này, mẹ nó còn làm bộ, ngài Lâm bảo mày hầu rượu là vinh hạnh của mày! Đừng quên chức quản lí của mày là ông đây cho, ông cho mày làm quản lí, cho mày làm tiếp viên hầu rượu, mày mẹ nó cũng phải làm!”
Trong tiếng quát mắng của ông chủ , Linh Linh lập tức khóc lên, nhưng ông chủ Ngô cũng không bỏ qua.

“Vị trí quản lí của mày chẳng qua là lấy thân thẻ đổi mà thôi, mày không rõ ràng à? Mày là cái thá
gì chứ? Câu đầu tiên của ông đây có thể cho mày cút khỏi nơi này!” ông chủ Ngô mắng to.

Lời này vừa nói ra, Vương Tuyết không nhịn được che miệng, lộ vẻ kinh ngạc, cô không ngờ là chức vị quản lí của Linh Linh là do cô ta đổi bằng thân thể mình.

Linh Linh nghe ông chủ Ngô nói ra chuyện này, cô ta cảm giác mặt mình nóng bừng, đã hoàn toàn mất mặt.

“ông chủ đừng nói nữa, tôi làm, tôi làm!”
Linh Linh chỉ có thể gật đầu, cô ta biết ông chủ giận dữ đến mức này chứng minh cô ta không còn lựa chọn.

“Hừ, đúng là thứ tiện nhân, không dạy dỗ cô một chút, cô còn không biết trời cao đất rộng.


” ông chù Ngô lạnh giọng nói.

Trong mắt ông chủ Ngô, Linh Linh chẳng qua chỉ là một món đồ chơi bình thường mà thôi, mà hắn không biết rõ thân phận của Lâm Vân, vô cùng có khả năng sẽ đắc tội một nhân vật lớn, đương nhiên hắn sẽ không vì Linh Linh mà đắc tội Lâm Vân!
ông chủ Ngô dừng một chút, lại nói tiếp: “Ngoan ngoãn hầu hạ hai vị khách quý, nếu khách quý có gì không hài lòng, tôi bắt cô tra hỏi, hiểu chưa?”
“Hiểu… hiểu…” Linh Linh yếu ớt gật đầu.

Ông chủ Ngô thấy thế, mặt mày tươi cười nhìn Lâm Vân, hỏi: “Ngài Lâm, ngài cứ chơi vui vẻ, có việc gì cần cứ bảo tiếp viên gọi tôi ra.


“Được, ông đi đi.

” Lâm Vân xua tay với hắn.

Sau khi ông chủ Ngô đi rồi.

“Còn thất thần cái gì? Nhanh chóng tới đây rót rượu!” Lâm Vân lạnh lùng nói với Linh Linh.

Linh Linh cúi đầu, ngoan ngoãn bước lên rót rượu cho Vương Tuyết và Lâm Vân.

Đúng lúc này, Linh Linh vô tình thấy được tấm thẻ VIP kim cương hãng buôn mà Lâm Vân đặt trên bàn kia.

“Thẻ VIP kim cương hãng buôn!”
Linh Linh liếc mắt một cái là biết
ngay, chỉ một thoáng, trong lòng cô ta nổi lên sóng dữ, cô ta biết người có tấm thẻ này không giàu thì cũng là quý!
Rốt cuộc cô ta đã hiểu được, Lâm Vân không phải kẻ chỉ có chút tiền vặt mà là kẻ có tiền chân chính!
Rốt cuộc cô ta đã hiểu được, cô ta gặp phải nhân vật khủng bố như thế nào!
Vậy mà Vương Tuyết có thể có một bạn trai có tiền như vậy?.


Bình luận

Truyện đang đọc