ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Hai người đi ra từ cửa ban công, rất nhanh đã đến bên bờ biển. Mùi vị nước biển mới mẻ rất dễ ngửi, bởi vì khu vực này là của khách sạn tư nhân nên ở đây rất sạch sẽ, trên bãi biển đều có ô lớn, rất nhiều du khách đang nằm uống nước, ngắm phong cảnh.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy có chỗ còn trống thì đi qua ngồi xuống, rất nhanh có nhân viên phục vụ của khách sạn bưng nước trái cây và rượu đến. Kỷ Hi Nguyệt và Thiết Quý Hoành mỗi người ngồi trên một chiếc ghế dựa bãi biển, cầm nước trái cây uống.

Kỷ Hi Nguyệt nghiên người nằm xuống, sau khi Thiết Quý Hoành đặt khăn choàng tắm thì uống hớp nước trái cây, sau đó đi về hướng biển cả.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy vóc dáng anh ta thực sự là hạng nhất, đủ thấy người đàn ông này thật sự đã tập luyện không ít. Có điều anh ta là người tu luyện khí công, có thể kiểm soát cơ thể của mình hơn những người bình thường.

Kỷ Hi Nguyệt đeo kính râm, nằm xuống ghế tựa bãi biển, rất thoải mái. Có điều cô sẽ chú ý người bên cạnh, không ít người đang chơi điện thoại, đều có thể chụp hình cô.

Lúc bắt đầu cô không hề nhận ra được có người khả nghi, nhưng cũng không vội. Nếu là người đang theo dõi thì nhất định sẽ luôn giám sát, không tìm chút tai tiếng của cô và Thiết Quý Hoành thì sẽ làm thất vọng tâm kế và mục đích của bà chủ Úy Mẫn Nhi mất.

Chỉ sợ một khi chụp được bức ảnh cô và Thiết Quý Hoành hơi ái muội, thân mật thì cô ta sẽ gửi cho Triệu Húc Hàn đầu tiên.

Kỷ Hi Nguyệt nghĩ mà lắc đầu, nếu vậy thì cô thật sự phải giải thích rõ ràng. Cho dù Triệu Húc Hàn tin cô, vậy cũng sẽ khiến trong lòng cô thấy không thoải mái.

Cho nên cô sẽ không để cho Uý Mẫn Nhi thành công, hơn nữa nếu bắt được người đó, cô còn có thể trực tiếp vả mặt Uý Mẫn Nhi, xem cô ta giải thích thế nào, còn biết xấu hổ hay không.

Thiết Quý Hoành đã xuống nước, đang bơi trong biển, dáng người mạnh mẽ, đưa đến rất nhiều tiếng thét chói tai của phụ nữ. Rất nhanh Thiết Quý Hoành nằm ngửa ra trong nước, cũng có ý tưởng như Kỷ Hi Nguyệt, nhìn xem có người nào khả nghi không.

Ở chỗ Thiết Quý Hoành có thể nhìn thấy rõ người bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt hơn.

Rất nhanh đã anh ta chú ý tới hai vị trí rời khỏi, có một người đàn ông mắt xanh tóc vàng đang cầm điện thoại ngắm ngay hướng của Kỷ Hi Nguyệt để chụp ảnh.

Mà lúc Kỷ Hi Nguyệt quay đầu qua thì người đàn ông đó cũng xoay người chụp cảnh biển, cũng sẽ tìm kiếm phương hướng vị trí của anh ta.

Thiết Quý Hoành nhìn vài lần, rất nhanh đã khẳng định chính là người đàn ông mắt xanh tóc vàng này, khoảng trên dưới 30, dáng người thấp bé, mặc áo tay ngắn màu lam, quần đùi đen, cũng không xuống nước, cứ luôn nhìn điện thoại.

Hơn nữa người kia chỉ có một mình, không có bạn đồng hành, điều này càng khiến anh ta nghi ngờ.

Lúc này Kỷ Hi Nguyệt nhắm mắt lại, có vẻ như đang ngủ, thực ra cô đã tiến vào hình thức tu luyện khí công, mọi thứ xung quanh ở trong đầu cô ngày càng rõ ràng.

Tuy cô cảm thấy rất thần kỳ, nhưng rất nhanh trong đầu cô đã tóm được đối tượng hoài nghi giống như Thiết Quý Hoành, lập tức cô đột nhiên mở mắt, nhìn qua bên đó.

Vừa nhìn qua, người đàn ông kia lập tức quay lại nằm. Vốn anh ta đang giơ di động chụp ảnh nhưng dường như bị Kỷ Hi Nguyệt dọa nên mới nhanh chóng quay về nằm.

Kỷ Hi Nguyệt đứng dậy, lập tức chỉnh sửa chiếc váy trên người, cũng cầm điện thoại và một ly nước trái cây, trực tiếp đi qua đối mặt với người đàn ông kia.

Trong biển, Thiết Quý Hoành nhìn thấy hơi lạ, dường như anh ta cũng biết Kỷ Hi Nguyệt có lẽ đã cũng phát hiện người đàn ông chụp ảnh này. Anh ta sợ cô có nguy hiểm, lập tức bơi từ biển vèe.

Có điều khoảng cách vẫn khá xa, anh ta nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đã đi đến cạnh người đàn ông kia, sau đó lập tức thấy ly nước trái cây trong tay Kỷ Hi Nguyệt bay thẳng đổ lên trên người người đàn ông đang nằm.

Bình luận

Truyện đang đọc