ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Kỷ Hi Nguyệt và nhân viên cứu hộ đỡ Thiết Quý Hoành ra ngoài. Sắc mặt Thiết Quý Hoành tái nhợt nhưng chẳng biết tại sao trong lòng anh ta lại thấy vui sướng và mừng rỡ.

Chỉ là anh ta nghĩ đến tay của mình bây giờ thật sự rất nghiêm trọng. Cho dù anh ta có khí công trên người thì cũng phải mất rất lâu mới phục hồi được. Bây giờ quan trọng nhất là đi bệnh viện nối gân mạch thì mới có thể phục hồi nhanh hơn.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy cục diện thê thảm hỗn loạn bên ngoài, trong lòng cũng rất tự trách. Cô và Thiết Quý Hoành đi dạo phố một lần mà lại hại nhiều du khách vô tội như vậy.

Chẳng qua nói cho cùng cũng do Úy Mẫn Nhi quá máu lạnh điên cuồng, lại có thể làm ra loại chuyện này.

Kỷ Hi Nguyệt nghĩ đến tai nạn máy bay của mẹ mình, chỉ hại một người nhưng lại liên lụy toàn bộ người vô tội trên máy bay. Người có thể làm ra loại chuyện như vậy đúng là đã không còn nhân tính, quả thực đáng sợ tới cực điểm.

Dưới sự bảo vệ của cảnh sát, hai người bọn họ đều lên xe. Thiết Quý Hoành vẫn còn gọi điện thoại, chẳng quan tâm thương thế của mình tí gì, nhưng mồ hôi trán cũng chứng tỏ thật ra anh ta đau vô cùng.

Thế nên Kỷ Hi Nguyệt vẫn luôn nắm tay của anh ta, chuyển khí công cho anh ta, giảm xuống cảm giác đau đớn của Thiết Quý Hoành. Một tay kia cô cũng lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Triệu Húc hàn.

Triệu Húc Hàn thấy tin nhắn của Kỷ Hi Nguyệt, anh đang chuẩn bị tắm ở khách sạn, vẻ mặt lập tức thay đổi, lập tức liên lạc cho Triệu Phiên Vân để chuẩn bị máy bay trực thăng, dẫn theo Tiêu Ân và thư ký La Tân bên người Triệu Phiên Vân lập tức lên đường đi La Mã.

Triệu Phiên Vân cũng rất lo lắng chuyện này, gọi người mình nhanh chóng phong tỏa các đường truyền thông, ông ấy cũng gọi đến tổng cục cảnh sát La Mã để họ lập tức tiếp ứng và sắp xếp.

Trong lúc nhất thời, Triệu gia cũng nhốn nháo, Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân cũng rất lo lắng cho Kỷ Hi Nguyệt. Chẳng qua may mà họ đã biết Kỷ Hi Nguyệt chỉ bị vết thương nhẹ, nhưng vết thương của Thiết Quý Hoành vô cùng nặng, khiến cho bọn họ lại bắt đầu lo lắng.

Bởi vì Thiết Quý Hoành vì cứu Kỷ Hi Nguyệt mà bị thương nặng, điều này có thể dẫn đến Kỷ Hi Nguyệt áy náy với Thiết Quý Hoành, như vậy quan hệ của hai người sau này sẽ tốt hơn, tạo thành nguy hiểm cho Triệu Húc Hàn.

Mặc dù bọn họ cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn rất yêu nhau, nhưng có đôi khi rất nhiều chuyện đột ngột phát sinh đều là thử thách tình cảm sâu sắc và độ tin tưởng của hai người.

Bọn họ cũng không hy vọng Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt vì chuyện này mà cuối cùng không đến được với nhau. Suy cho cùng thì Thiết Quý Hoành là một đối thủ rất mạnh.

Kỷ Hi Nguyệt đến bệnh viện La Mã bên này, Kỷ Hi Nguyệt bị ngăn ở phòng phẫu thuật, Thiết Quý Hoành thì bị đẩy vào. Anh ta vừa vào thì một cô gái xinh đẹp tóc vàng mắt xanh gấp gáp chạy tới, phía sau còn có hai người đàn ông vệ sĩ đi theo.

Kỷ Hi Nguyệt ngồi ở cửa phòng phẫu thuật, thấy cô gái tóc vàng xinh đẹp bên kia ngăn lại y tá rồi dùng tiếng Pháp lưu loát. Kỷ Hi Nguyệt nghe không hiểu, nhưng có thể nghe được tên Thiết Quý Hoành.

Sau đó cô gái xinh đẹp kia lập tức nhìn về phía phòng phẫu thuật, sau khi thấy Kỷ Hi Nguyệt thì vội vàng bước nhanh đến.

Kỷ Hi Nguyệt đứng bật dậy, suy cho cùng cô gái này rõ ràng thấy cô mới đến, chẳng qua cô không biết cô gái này có biết tiếng Anh không.

May mà mỹ nữ khẽ mỉm cười với Kỷ Hi Nguyệt, sau đó hỏi bằng tiếng Anh: “Cô là Kỷ Hi Nguyệt tiểu thư hả? Tôi tên là Mỹ Á, là bạn thân của Thiết gia chủ ở La Mã.”

Kỷ Hi Nguyệt lập tức vươn tay bắt tay với cô. Thật ra cô không nghĩ tới bạn thân mà Thiết Quý Hoành nói lại là mỹ nữ tóc vàng mắt xanh xinh đẹp như vậy. Nhìn qua cô ấy ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, tóc vàng quấn thành một búi tóc, mặc bộ đồ màu kem, rất cao quý tao nhã, còn lộ ra vẻ  giỏi giang.

Bình luận

Truyện đang đọc