ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Editor: Vi + Beta: Điêu

Năm rưỡi sáng hôm sau, trời mới tờ mờ sáng, Kỷ Hi Nguyệt vẫn còn đang say giấc nồng thì bị tiếng gõ cửa đánh thức. Cô phiền não chùm chăn lên đầu, hận không thể giết chết người đang gõ cửa đó.

Tiếng gõ cửa vang lên một hồi rồi ngưng vì không được ai đó đáp lại. Kỷ Hi Nguyệt toét miệng cười, thả lỏng người chuẩn bị tiếp tục đánh cờ với Chu Công.

Đột nhiên truyền đến âm thanh chìa khóa được tra vào ổ, cô sợ hãi bừng tỉnh, vừa quay ra...Đã thấy Triệu Húc Hàn mặc quần áo thể dục màu trắng. Sắc mặt lạnh lùng mở cửa đi vào.

"Hàn ca! Tôi… tôi dậy ngay đây!" Cô bật dậy ngay lập tức. Không nghĩ tới người gõ cửa lại là Đại ma vương, lần này chắc chắn lại chọc tức anh rồi.

Bởi vì quá vội vàng, cho nên cô luống cuống khiến cái chăn càng quấn chặt. Cả người cuộn vào như cái bánh chưng, rơi bộp từ trên giường xuống.

Triệu Húc Hàn đầu đầy hắc tuyến, nhìn một mớ tanh bành cùng với cô gái nhỏ chui ra từ trong chăn.

Kỷ Hi Nguyệt thầm chửi bậy, vội vàng bò dậy đứng trước gương mặt xám xịt của người nào đó mà cười hì hì: "Không sao! Không sao! Chưa tới sáu giờ! Tôi đi đánh răng rửa mặt ngay đây!” Nói xong cũng lảo đảo chạy vào phòng tắm.

Triệu Húc Hàn từ lúc vào đến lúc ra khỏi phòng không nói lời nào. Thím Lý nhìn gương mặt lạnh lùng của cậu chủ nhà mình, chỉ có thể đặt bộ đồ thể dục trắng lên giường cho Kỷ Hi Nguyệt.

5 giờ 58 phút.

Kỷ Hi Nguyệt kịp lúc chạy lên sân thượng, trông thấy Triệu Húc Hàn đang tập thái cực quyền. Vô Cốt đã ở bên cạnh, mặc bộ đồ bó sát màu đen đang đấm đá vào bao cát. Một cước chân vô cùng mãnh liệt. Từng giọt mồ hôi trượt xuống khuôn mặt xinh đẹp.

Chỉ là Kỷ Hi Nguyệt không rảnh thưởng thức. Nhìn qua nhan sắc của Triệu Húc Hàn còn đẹp hơn mấy cành hoa lan. Chính là mỹ nam luyện võ. Cảnh đẹp ý vui, khiến cho tâm tình của Kỷ Hi Nguyệt khá tốt, khóe miệng cong lên.

Chỉ là khi cô quay sang thấy Vô Cốt đã dừng lại, cầm khăn lông lau mồ hôi trên mặt. Cùng với đó là đôi mắt sắc bén khó chịu nhìn cô, khiến cô thấy cả người không ổn. Mặc dù từ sâu trong lòng cô sợ Triệu Húc Hàn, nhưng đối với sự lạnh lùng của Vô Cốt, ánh nhìn vô cùng không thiện chí, cô tình nguyện lựa chọn Đại ma vương.

"Kỷ đại tiểu thư đến thật đúng lúc. Vừa đến sáu giờ! Nếu chủ tử đã dặn Vô Cốt dạy Kỷ tiểu thư võ phòng thân, vậy thì hi vọng sau này Kỷ tiểu thư đừng nên tới trễ." Vô Cốt lạnh lùng nói.

Lần đầu tiên Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy một cô gái xinh đẹp mà băng giá như vậy. Không nhắc tới dáng người vòng nào ra vòng ấy, ngũ quan rất rõ ràng lại có chút lai phương Tây. Bộ đồ bó sát kia lộ rõ từng đường cong lả lướt, có lồi có lõm. Nhất định là một vưu vật.

Nếu gương mặt lạnh đó có thể có thêm chút ôn hòa, yêu mị, không biết sẽ hấp dẫn không biết bao nhiêu đàn ông. Kỷ Hi Nguyệt thầm nghĩ, không biết có lúc nào Đại ma vương bị dáng vẻ này câu hồn chưa nhỉ?

Nghĩ tới đó, cô lại quay đầu nhìn Triệu Húc Hàn. Người đàn ông vẫn mạnh mẽ tập thái cực quyền, khí chất trầm ổn, gương mặt tuấn tú không chút biểu cảm, động tác lưu loát thành thạo như một tòa lâu đài vững chắc.

Chẳng lẽ mỗi ngày anh đều dậy sớm như vậy? Mỗi ngày cô thức dậy đã là tám giờ, cho nên không biết. Mà nếu có dậy sớm hơn không thấy anh, cũng chỉ cho rằng anh đã đi làm. Có lẽ nào anh ở đây rèn luyện thân thể?

Xem ra muốn làm chủ Triệu gia cũng không dễ!

"Kỷ tiểu thư!" Vô Cốt đột nhiên nghiêm nghị mà lớn tiếng quát.

Kỷ Hi Nguyệt bị dọa giật mình, vội quay đầu, chỉ thấy Vô Cốt tức giận nhìn chằm chằm cô nói: "Chủ tử kêu cô tới để học võ, chứ không phải gọi cô đến để xem ngài ấy đánh thái cực quyền!"

Giờ mình áp dụng quy định mới nha, được 10 phiếu sẽ thêm 1 chương, 20 phiếu 2 chương,... cứ như vậy mà tính nhé ^^

Số phiếu hiện tại: 1584

Bình luận

Truyện đang đọc