ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Triệu Húc Hàn vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: “Đương nhiên có thể. Bằng không, làm sao để ba công ty điện ảnh và truyền hình lâu đời kia biết người chống lưng cho em mạnh cỡ nào?”

Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc: “Anh Hàn, anh, anh muốn nói cho mọi người biết hậu thuẫn của Húc Nguyệt là tập đoàn Đế Vương Triệu Thị?”

“Cần gì nói. Đợi tới lúc hai đài truyền hình ủng hộ Húc Nguyệt thì bọn họ sẽ tự khắc biết Húc Nguyệt và tập đoàn Đế Vương Triệu thị có mối quan hệ không đơn giản. Nếu dám ức hiếp em, anh sẽ làm cho bọn họ phải đóng cửa.” Con ngươi của Triệu Húc Hàn lóe lên một tia thù địch.

Kỷ Hi Nguyệt rất cảm động. Người  đàn ông này chắc chắn là đã đọc bài báo hôm nay, biết cô bị ba công ty điện ảnh và truyền hình kia bắt nạt nên muốn giúp cô trút giận.

Anh thật sự rất tốt với cô.

Kỷ Hi Nguyệt  quả thực rất cảm động, đưa tay ôm lấy cánh tay của Triệu Húc Hàn, lần nữa dựa đầu vào vai anh: “Anh Hàn, anh đối với em thật sự rất tốt.”

Triệu Húc Hàn trong lòng thoáng xúc động, khóe miệng khẽ cong lên. Tiêu Ân ở phía trước cũng bất giác khẽ cười, nhưng sau đó vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc.

Cậu chủ càng để tâm tới Kỷ Hi Nguyệt, Kỷ Hi Nguyệt sẽ càng nguy hiểm.

Mấy ngày tiếp theo, Kỷ Hi Nguyệt và Long Bân ra ngoài chạy tin, nhưng chẳng thu được tin tức gì. Cô không muốn đưa tin về chuyện của tập đoàn Đế Vương Triệu Thị, nhưng nhìn thời gian cứ từ từ trôi qua, mà cô lại không nhớ ra được khoảng thời gian này ở kiếp trước có tin tức gì. Cho nên đành phải viết về chuyện Triệu thị thu mua hai đài truyền hình, chuẩn bị gửi cho Triệu Húc Hàn xem trước, nếu được phép đăng thì cô mới đăng.

Chẳng là bị bất đắc dĩ, chứ cô cũng không hề muốn đăng. Cô có nỗi băn khoăn của riêng mình, không muốn vì cô mà Triệu Húc Hàn làm trái với quy định của Triệu gia, để người khác biết được, lại nói Triệu Húc Hàn nâng đỡ cô quá nhiều.

Chuyện này có thể sẽ khiến cho người của Triệu gia không hài lòng về cô, nắm thóp để nói chuyện.

“Vương Nguyệt, mau xem tin tức đi!” Cố Du Du ngồi đối diện bất thình lình kinh hô với Kỷ Hi Nguyệt.

Kỷ Hi Nguyệt lập tức ngẩng đầu lên load trang web, nhìn thấy trên trang web chính thức của Hương Thành vừa công bố một tin tức lớn.

“Trên phố Ngô Đồng vừa xảy ra một vụ án giết người, hung thủ đang lẩn trốn. Mong công dân thành phố tích cực cung cấp manh mối!”

Một tiêu đề tanh nồng mùi máu, vừa đăng tải chưa được mấy phút, lượt truy cập đã tăng lên chóng mặt.

Ngay sau đó, bộ đàm trong văn phòng truyền đến giọng nói của ông sếp Lộc Hùng: “Theo dõi vụ án giết người ở phố Ngô Đồng, Vương Nguyệt và Long Bân đi nhanh.”

Vương Nguyệt và Long Bân lật đật mang ba lô chạy tin lên lưng, vẻ  mặt của Kỷ Hi Nguyệt rất khó coi.

Bởi vì cô thật sự không hề nhớ đến vụ án oan nghiệt này. Chỉ khi nhìn thấy tin tức cô mới nhớ ra là vụ án này ở kiếp trước đã làm chấn động cả Cảng Thành, và bộ phận tin tức của Hương Thành là người đưa tin.

Bởi vì nơi xảy ra chuyện là tầng dưới của một đồng nghiệp ở bộ phận tin tức Hương Thành, và nữ đồng nghiệp này sau đó đã trở thành nạn nhân thứ ba.

Đây là một vụ hiếp dâm và giết người hàng loạt, hung thủ bị tóm gọn sau khi cưỡng hiếp và giết chết bảy người, diễn ra trong ba tháng, khiến cả thành phố phải hoảng sợ. Phụ nữ không dám ra ngoài một mình, phụ nữ độc thân ở một mình cũng rất hoang mang kinh sợ.

Nhưng Kỷ Hi Nguyệt lúc này không tài nào nhớ được tên của kẻ sát nhân, chỉ nhớ là tên sát nhân đó thuận tay trái và làm nhân viên bảo vệ, nguyên do gây án là vì bị bạn gái phản bội dẫn đến tâm lý của anh ta bị méo mó.

Kỷ Hi Nguyệt của lúc đó vừa mới được Triệu Húc Hàn thả ra khỏi căn phòng nhỏ, nhưng lại điên cuồng tiếp tục theo đuổi Triệu Vân Sâm, hằng đêm uống đến say nghiêng ngả, thành thử ra không nhớ được tên của hung thủ, chỉ biết là có một lần Triệu Húc Hàn tức giận mắng cô, cứ nửa đêm say xỉn như thế, cẩn thận sẽ bị hung thủ cưỡng hiếp rồi giết hại.

Cho nên lúc này vừa được nhắc tới, cô rất tức giận bản thân, một vụ ăn lớn như vậy mà lại không nhớ được, càng tệ hơn là cô thật sự không có ấn tượng gì nhiều về vụ án này.

Bình luận

Truyện đang đọc