ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

“Ở đây không phải các cậu bán được rượu càng mắc càng tốt sao?” Hạ Tâm Lan khẽ cười nhìn cậu ta.

Bartender ngại ngùng cười: “Tôi sợ hai vị uống say, rồi  không có ai đưa về. Như vậy sẽ không an toàn.”

“Chuyện đó đâu liên quan đến cậu.” Hạ Tâm Lan nói, “Lấy ra đây đi.”

Kỷ Hi Nguyệt lập tức ngăn lại: “Tâm Lan, rượu Tây không tốt, chi bằng uống cocktail đi, hoặc là bia cũng được. Bia tươi mùi vị cũng không tệ, còn có thể uống được nhiều, đủ sảng khoái.”

“Ok, vậy thì uống bia tươi đi. Lấy trước hai cốc.” Hạ Tâm Lan nghe lời Kỷ Hi Nguyệt.

Bartender lập tức gật đầu, quay đi lấy bia.

Quầy bar ở đây nằm bên trong sàn nhảy. Thực ra xung quanh là một sàn nhảy cỡ lớn, đứng ở đầu cũng có thể nhảy múa.

Nơi nào cũng có đặt quầy bar, tán gẫu đoán số, nhảy nhót thét gào, nhìn rất là náo nhiệt.

Nhạc dance xập xình, nhưng may là không phải lúc nào cũng mở nhạc dance, thỉnh thoảng sẽ đổi sang các bản nhạc chậm, cho nên cảm xúc cũng rất trầm bổng.

Trong lúc đợi rượu mang lên, hai người tranh thủ quan sát xung quanh, hầu hết là nam giới, một số đến riêng lẻ, còn lại đi theo nhóm.

Nữ giới cũng không ít. Đa số đều ăn mặc rất mát mẻ, trang điểm cũng lòe loẹt, xoay hông lắc mông, đủ các kiểu nhảy múa khiêu gợi và quyến rũ. Xem ra khả năng câu được đàn ông cũng rất lớn.

Đương nhiên cũng có những nhóm chị em đi chung với nhau, vài người cười hihi haha đùa giỡn rất vui vẻ.

Đồng hồ sắp điểm mười hai giờ, cũng là thời điểm nhộn nhịp nhất ở đây, còn có chương trình xổ số miễn phí.

Lúc bước vào mỗi người đều được đóng một chữ số lên mu bàn tay, nếu được rút trúng thì có thể được bartender giỏi nhất ở đây tặng cho một ly rượu môi đỏ trị giá hai trăm nhân dân tệ.

Loại  rượu này bình thường không có bán, vì vậy rất nhiều người muốn nếm thử, cho nên tầm khoảng mười hai giờ khách khứa ra vào càng lúc càng đông.

Song vị trí của Hạ Tâm Lan và Kỷ Hi Nguyệt vẫn được coi là thông thoáng. Bia tươi vừa lên, Hạ Tâm Lan đã cầm một cốc lên nói với Kỷ Hi Nguyệt: “Chị em tốt là làm một cốc đã rồi nói sau.”

Kỷ Hi Nguyệt đầu đầy gạch đen, người phụ nữ này có cần hào sảng thế không.

Nhưng dù sao cô ấy đã nói vậy rồi thì cô đương nhiên phải làm tốt vai trò chị em, huống hồ ba  năm nay theo đuổi Triệu Vân Sâm, tửu lượng của cô cũng đã được lên đô.

Sự hào sảng của hai người phụ nữ tất nhiên đã thu hút không ít sự chú ý của đàn ông lẫn phụ nữ xung quanh, có người còn huýt sáo.

Bartender trẻ tuổi có chút sầu não, thầm nghĩ uống như vậy thì khác gì đang tự chuốc say.

Con gái bây giờ lẽ nào không ý thức được nguy hiểm sao?

Uống say rồi lỡ như bị kẻ lưu manh gạ tình, đến ngày mai lại khóc cũng đã muộn.

Trên thực tế, các bartender khác không quan tâm đến vấn đề này. Đối với những bartender lâu năm, họ rất thích gặp được kiểu khách hàng hào sảng như vậy, bởi vì mua càng nhiều rượu thì họ càng được nhiều hoa hồng.

Còn cậu bartender này chỉ mới đến được ba ngày, bản thân cậu cũng có chị gái, cho nên nhìn thấy hai người phụ nữ này gọi rượu Tây thì thực lòng muốn nhắc nhở một chút.

Nhưng bây giờ cậu chỉ còn cách lắc đầu. Có một số người không hiểu lại tự ái, cậu cũng đành hết cách.

“Trời ơi! Bụng của tôi căng quá rồi! Cứ tiếp tục như vậy không biết đi vệ sinh bao nhiêu lần đây?” Hạ Tâm Lan uống được nửa tiếng thì bụng căng phình lên.

Kỷ Hi Nguyệt cũng từ bỏ: “Ai bảo chị uống dồn dập, từ từ thôi. Uống như vậy được rồi, đừng liều mạng  nữa.”

“Ok Ok, chúng ta ra nhảy đi.” Hạ Tâm Lan kéo Kỷ Hi Nguyệt đứng lên.

Kỷ Hi Nguyệt không ngờ Hạ Tâm Lan có thể nhảy nhót, nhưng thấy cô ấy nhảy cũng không đến nỗi nào, đặc biệt là vóc dáng cân đối của cô ấy trông rất bắt mắt.

Kỷ Hi Nguyệt cũng nhảy, nhưng vẫn có phần dè dặt, song dáng vẻ xinh đẹp của cô đương nhiên thu hút được rất nhiều sự chú ý.

Chương 293: Đêm trong quán bar (IV)

Ở một nơi như quán bar, sau khi uống rượu người ta cũng trở nên gan dạ hơn. Đặc biệt là những người đàn ông đi uống với nhau, thấy người đẹp không có bạn nam đi cùng thì hormone tự nhiên sẽ tràn lên não.

“Hai người đẹp, cùng nhau uống rượu khiêu vũ nhé?” Một người đàn ông khá mập, mặt đỏ rực bước đến xã giao, trên taycòn cầm một chai bia đã mở nắp.

“Xin lỗi, chúng tôi đang đợi người.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.

“Ồ? Còn đợi người cơ à? Bạn trai sao?” Người đàn ông có chút ngại ngùng.

“Vâng. Bạn trai đang trên đường tới. Xin lỗi nhé.” Kỷ Hi Nguyệt sợ Hạ Tâm Lan nổi quạu, nên cô ngăn chặn trước.

Người đàn ông cũng biết điều, lập tức nói Ok rồi rời đi.

Sau đó cũng có vài người đàn ông đến bắt chuyện, một trong số họ cũng có người khá đẹp trai, nhưng do đã nhìn quen vẻ đẹp trai của Cố Cửu và Triệu Húc Hàn, nên mấy anh chàng ở đây thực sự không cùng đẳng cấp.

Uống xong một chai bia tiếp theo, cũng vừa đến lúc mười hai giơ, bỗng nhiên âm nhạc huyên náo trên sàn nhảy chuyển sang nhạc chậm.

Dj đánh nhạc cầm micro thông báo đã đến giờ quay số.

Hạ Tâm Lan rất vui vẻ, nhìn con số 1088 trên mu bàn tay, nói: “Tiểu Nguyệt, con số của tôi rất thuận lợi và may mắn.”

“Đúng vậy, của tôi là 1089, sau chị một số. Ly rượu môi đỏ này uống ngon vậy sao?” Kỷ Hi Nguyệt cũng cười nói.

“Cậu em đẹp trai, rượu này không bán à?” Hạ Tâm Lan hỏi bartender.

Bartender lắc đầu nói: “Không bán, chỉ có rút trúng mới được uống. Nếu không sao có thể làm trò được.”

“Nói cũng phải. Tiểu Nguyệt, tôi muốn uống cocktail.” Hạ Tâm Lan cảm thấy uống bia vào chẳng có phản ứng gì, ngược lại còn no bụng, vì vậy muốn đổi.

“Ok.” Kỷ Hi Nguyệt cũng căng bụng, cô nói với bartender, “Pha chút cocktial ngon đi.”

Bartender nhẹ giọng nói Kỷ Hi Nguyệt: “Các cô thực sự không sao chứ? Ở đây người xấu rất nhiều, bạn trai các cô có tới không?”

Kỷ Hi Nguyệt cười, “Không sao. Chúng tôi vẫn có thể uống được, cám ơn anh.”

Bartender  hết cách, đành đi lấy cocktail.

Lúc này ở trên cũng bắt đầu gọi số. Trên màn hình máy tính các con số đang được quay đều.

“Dừng! Dừng! Dừng!” Mọi người đều hưng phấn hét lên.

Đột nhiên màn hình máy tính dừng lại ở con số 976, cả Hạ Tâm Lan và Kỷ Hi Nguyệt đều không ai trúng.

“Đáng tiếc thật, qua một chút là cô và tôi có khả năng rồi.” Hạ Tâm Lan cười nói.

“Được rồi, uống đi. Chơi một lát nữa rồi chúng ta về.” Kỷ Hi Nguyệt cầm ly cocktail cạn ly với Hạ Tâm Lan.

Người trúng thưởng là một người đàn ông thô kệch tầm ba mươi mấy tuổi. Kỷ Hi Nguyệt để ý anh ta nãy giờ cứ tia mắt nhìn các cô.

“Mọi người chú ý. Người đàn ông  này nói rằng anh ấy không uống rượu cocktail, cho nên muốn tặng ly rượu môi đỏ cho một vị tiểu thư trong sàn nhảy này.” Người đàn ông đó tới bên cạnh nói với DJ, sau đó DJ nhấc micro thông báo.

“Wow!” Ở dưới lập tức hú hét, mọi người đều nhìn theo bước chân của người đàn ông đang cầm ly cocktail môi đỏ.

Chiếc ly này phần trên có màu hồng, phần dưới là cocktail màu xanh lá, ở trên mặt còn có đóm lửa màu đỏ rực, đương nhiên những ngọn lửa này chỉ là tượng trưng và không có nhiệt độ.

Khách khứa đều náo loạn. Kỷ Hi Nguyệt và Hạ Tâm Lan lúc này đang cạn ly với nhau, nhưng ánh mắt của cô đã nhìn thấy người đàn ông đó đang bước về phía bọn cô.

Kỷ Hi Nguyệt nghĩ bụng, không phải chứ? Người đàn ông này trâu già muốn gặm cỏ non sao?

“Chào cô, tôi có thể mời cô uống ly rượu này không?” Người đàn ông trung niên nói với Hạ Tâm Lan.

Hạ Tâm Lan vốn dĩ cho rằng người này nhắm vào Kỷ Hi Nguyệt, nhưng không ngờ anh ta lại nói với cô ấy.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn nét mặt kinh ngạc của Hạ Tâm Lan, cô ấy suýt chút nữa đã phun ngụm rượu trong miệng ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc