ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Khuôn mặt Triệu Húc Hàn vốn lãnh khốc, nhưng vì câu nói này của Kỷ Hi Nguyệt mà anh suýt chút bật cười, nhìn dáng vẻ cười khổ của Thiết Quý Hoành, áp lực nội tâm vừa nãy đã khá hơn nhiều.

Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, cười khổ nói: “Tiểu Nguyệt, Thiết gia anh cũng không yếu vậy đâu, ít nhất có ba người luyện khí công có thể hỗ trợ.”

“Ba người, đã cộng thêm anh hả?” Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi nói.

“Không có, ba lão già.” Thiết Quý Hoành hơi đắc ý: “Là trụ cột của Thiết gia anh.”

Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, nói: “Ồ, rất lợi hại hả? Mạnh bao nhiêu, so với anh thì sao?”

Thiết Quý Hoành nhìn Triệu Húc Hàn nói: “Hẳn là lợi hại gấp ba so với anh, dù sao anh cũng không quá ba chiêu dưới tay họ.”

“Lợi hại vậy ư?” Kỷ Hi Nguyệt trợn to hai mắt, cảm thấy có phải cô đã đánh giá thấp thực lực người luyện khí công thế giới không, còn tưởng rằng bản thân đã vô địch thiên hạ rồi, thật đúng là hơi ấu trĩ.

Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Hẳn là gấp hai Triệu gia chủ.”

Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Vậy đoán chừng ba lão già của nhà anh có thực lực tương đương với nguyên lão của Triệu gia chúng tôi. Tuổi tác cũng trên năm mươi?”

Thiết Quý Hoành nói: “Không sai, nhưng bọn họ đặc biệt bảo vệ gia chủ tôi đây, chứ không phải mấy lão già muốn lấn áp quyền lực gia chủ như của anh.”

“Xía, vậy sao lúc anh gặp nguy hiểm như vậy, sao họ không đến cứu anh?” Kỷ Hi Nguyệt lại tạt cho anh ta một chậu nước lạnh.

“Chuyện đột nhiên xảy ra.” Thiết Quý Hoành mệt mỏi, cô gái bé nhỏ này nhất định phải anh ta sao? “Bình thường đều là anh cần bọn họ ra tay thì họ mới xuất hiện. Bọn họ cũng cảm thấy anh khá ưu tú, cho nên cũng không quá lo lắng.”

Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi, nói: “Năm mươi trở lên đều lợi hại như vậy hả?” Vừa nói vừa nhìn Triệu Húc Hàn.

Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Tu luyện khí công đến cảnh giới nhất định thì rất khó tiến triển. Trước đây, thực lực cao thấp hoàn toàn dựa vào thiên phú quyết định, giống như anh và Thiết gia chủ, kể cả Long Bân, có lẽ cũng rất khó phát triển, chỉ có thể đợi năm tháng qua đi, tích luỹ dần dần, mà việc tích luỹ này thật sự là cực kì bé nhỏ, đại khái mười năm, hai mươi năm cũng chỉ có một chút.”

Thiết Quý Hoành lập tức gật đầu, nói: “Tiểu Nguyệt, đại khái em tăng lên cho anh chút đó, nếu anh tự làm thì đoán chừng phải hai mươi năm.”

Triệu Húc Hàn cũng nói: “Không sai, cho nên sau khi các lão gia hỏa bốn năm mươi tuổi đều có một sự đột phá, thăng cấp cũng nhanh hơn chút. Tuỳ theo thiên phú, có lão gia hỏa được gấp một, gấp hai, hoặc gấp ba, Thiết gia chủ nói là gấp ba anh ta, vậy hẳn thiên phú của bọn họ rất không tệ.”

“Đương nhiên. Không phải Thiết gia chúng tôi không có người luyện khí công, vừa ra đều là thiên phú không tệ, ít nhất như tôi có thiên phú. Đáng tiếc đồng lứa tôi cũng chỉ có tôi có thể tu luyện ra khí công, thật sự hơi buồn bực, nhân định không thịnh vượng.”

Anh ta vừa nói vừa cười khổ, Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói: “Anh Thiết, anh có thể sinh nhiều vài đứa, anh có thể tìm người kết hôn, nếu không sinh, nhân định càng ít.”

Thiết Quý Hoành tức giận, nói: “Anh đi đâu tìm người giống em? Em có chị gái hay em gái không?”

“Anh nằm mơ đi!” Triệu Húc Hàn tức giận nói: “Không có Tiểu Nguyệt, thì anh cả đời không lập gia đình?”

“Không nói tới vấn đề có thể hay không nữa. Tôi sẽ tìm, lùi một bước rồi tiến lên, chắc cũng sẽ có cảm giác nhỉ?” Trong nhà Thiết Quý Hoành thúc giục đã lâu, không ngờ hai kẻ này cũng thúc giục.

Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, con ngươi đảo một vòng, nói: “Em cảm thấy Mỹ Á rất được, anh Thiết không suy nghĩ một chút ư?

Bình luận

Truyện đang đọc