ĐỘC CHIẾM VỢ TRƯỚC: HÀN THIẾU, SỦNG TẬN TRỜI

Úy Tư Lý ngồi đối diện thấy Triệu Húc Hàn cau mày, dùng tiếng trung thành thạo hỏi thăm: “Jordan, xảy ra chuyện gì sao?”

Triệu Húc Hàn lắc đầu: “Không sao, chúng ta cứ tiếp tục.”

Úy Tư Lý ừm một tiếng: “Jordan, lần này tôi đến đây chủ yếu là muốn bàn hai chuyện. Tôi tin cậu cũng đã chuẩn bị tinh thần.”

Triệu Húc Hàn ngước mắt nhìn anh ta: “Có thể hợp tác với Quốc Tế Úy Lam là vinh hạnh của tập đoàn Triệu Thị chúng tôi.”

Úy Tư Lý khẽ nhíu mày: “Jordan, cậu nên biết nếu hai nhà bắt tay hợp tác, chúng ta cần phải có một điều kiện là tin tưởng lẫn nhau.”

“Nếu anh Úy muốn nhắc đến chuyện kết hôn của tôi và Úy Mẫn Nhi, thì tôi nghĩ rằng vụ làm ăn này Triệu Thị sẽ từ bỏ.” Triệu Húc Hàn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đối phương.

Úy Tư Lý dường như không ngờ Triệu Húc Hàn lại dứt khoát như vậy. Vừa mới đề cập đã từ chối thẳng thừng.

“Jordan, tôi muốn hỏi thử một chút. Phải chăng cậu không vừa lòng với Mẫn Nhi nhà chúng tôi?”

Triệu Húc Hàn chầm chậm uống hớp nước rồi trả lời: “Không phải là không hài lòng, mà là nếu phải dùng quan hệ thông gia để duy trì việc làm ăn buôn bán thì Triệu Húc Hàn tôi không phải cần lấy tới mười tám người vợ mới được sao?”

Úy Tư Lý thay đổi sắc mặt. Anh ta hít vào một hơi thật sâu, sau đó cũng chầm chậm uống một hớp trà.

“Hợp tác với tập đoàn Triệu Thị chúng tôi, Quốc Tế Úy Lam sẽ không bao giờ thiệt thòi. Nếu các anh cảm thấy chúng tôi chèn ép, vậy thì vụ làm ăn này không cần phải bàn bạc nữa.” Triệu Húc Hàn cười nhạt một tiếng.

Úy Tư Lý đương nhiên là biết đạo lý này. Chỉ là trước khi đến đây em gái của anh ta đã một hai đòi anh ta phải làm cho Triệu Húc Hàn đồng ý cưới cô ta.  Bây giờ xem ra người đàn ông này không dễ khống chế.

“Mẫn Nhi tiểu thư rất xuất sắc, trong thời gian học đại học cô ấy thực sự rất ấn tượng, nhưng Triệu Húc Hàn tôi đã có người phụ nữ mình thích, vì vậy đành phải cáo lỗi với Mẫn Nhi tiểu thư  rồi.” Triệu Húc Hàn thấy Úy Tư Lý định mở miệng thì anh đánh phủ đầu trước, nhằm chặn miệng anh ta lại.

Sắc mặt của Úy Tư Lý càng khó coi hơn, cuối cùng dở khóc dở cười nói: “Jordan, cậu cũng biết rằng Mẫn Nhi có cảm tình rất sâu sắc với cậu. Con bé vẫn luôn nổ lực học tập để quản lý sự nghiệp của gia tộc, và luôn mong đến một ngày được gả cho cậu, trở thành bà xã tài đức sánh đôi với cậu.”

Triệu Húc Hàn yên lặng nhìn người đàn ông đẹp trai đối diện.

“Cùng là đàn ông với nhau, tôi muốn biết anh Úy nếu lấy vợ thì anh sẽ chọn một người phụ nữ tập trung cho sự nghiệp, ngày ngày cùng nhau làm việc, hay là một người phụ nữ dịu dàng ân cần?”

Úy Tư Lý vội vàng nói: “Mẫn Nhi cũng rất dịu dàng. Jordan, cậu có thể gặp thử Mẫn Nhi trước được xong? Có lẽ cậu sẽ thích con bé đấy. Mẫn Nhi là một cô gái rất ưu tú.”

“Xin lỗi nhé. Tôi đã có bạn gái, và cũng không muốn bạn gái tôi phải buồn lòng. Với tư cách là một người đàn ông tôi cũng phải cho bạn gái mình cảm giác an toàn.” Triệu Húc Hàn không hề có ý định cân nhắc, thẳng thắn một lời khước từ.

Úy Tư Lý thấy thái độ của anh rất kiên quyết thì chỉ còn cách thở dài. Xem ra em gái của anh ta đã định trước là phải đau lòng rồi.

“Tôi rất tò mò không biết Jordan cậu sẽ thích người phụ nữ như thế nào? Có thể cho tôi gặp mặt một lần được không, để tôi có cái quay về giải thích với em gái của mình? Chuyện làm ăn buôn bán để sau rồi hẵng bàn tiếp nhé?” Úy Tư Lý cười nói.

Triệu Húc Hàn khẽ cau mày, lập tức gọi Tiêu Ân vào rồi ghé vào tai anh ta nói vài câu.

Tiêu Ân sững sờ, sau khi nhìn vào ánh mắt cậu chủ, anh ta khẽ gật đầu rồi ra ngoài.

Kỷ Hi Nguyệt bên đây đang hăng hái tiến vào phòng bao. Vừa vào đã nhìn thấy có năm người ngồi trên bàn ăn.

Hai vợ chồng Tiền Vạn Hào, Tiền Giang Thành, bố Kỷ Thượng Hải, ngoài ra còn có thêm một vị phu nhân xinh đẹp dịu dàng.

Kỷ Hi Nguyệt vui vẻ chào hỏi. Kỷ Thượng Hải bực bội nói: “Tiểu Nguyệt, sao con lại ngủ đến trưa trời trưa trật như vậy? Bỏ buổi sáng rất có hại cho sức khỏe biết không hả!”

Bình luận

Truyện đang đọc