KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Tả Tiểu Niệm nói: "Chỉ cần ngươi làm được, ta quyết không nuốt lời!"

“Một lời đã định?”

“Tứ mã nan truy!"

“Được! Ngươi cứ chuẩn bị tiền cho tốt đi ha!"

Tả Tiểu Đa đột nhiên cảm thấy toàn thân đều tràn ngập ý chí chiến đấu!

Vậy thì tính ra, chút tiền mà ta bỏ ra hôm nay, chẳng qua cũng chỉ là gửi tạm mà thôi! Chờ ám khí của ta đại thành, ngay cá hồi môn của ngươi ta cũng sẽ lấy được!

Muah ha ha ha ha....

“Vậy ngươi phải cố gắng lên, tối mai tiếp tục huấn luyện, nhưng nếu ngươi không có tiền thì ta sẽ không chơi với ngươi nữa, chỉ có một câu, có tiền thì tiếp tục, không tiền thì miễn bàn” Tả Tiểu Niệm chu miệng nói.

“Không thành vấn đề!”

Tả Tiểu Đa tràn đầy tự tin, hiện tại hản có rất nhiều khách tìm tới cửa, cho nên hai tay áo lúc nào cùng đầy tiền.

Ta mà thiếu tiền sao?


Nực cười.

....

Trong bảy ngày qua, Tả Tiểu Đa vẫn đang cố gắng tình tiến trong tu luyện, còn thành Phượng Hoàng đã bị lật tung vài lần.

Tất cả những người có tu vị, không để sót một ai, tất cả bọn họ đều bị kiểm tra!

Không đi? Không đi chính là gián điệp, trực tiếp truy nã!

Không thể không nói, dưới sức mạnh siêu phàm như vậy, người làm gián điệp cho Vu Minh thật sự đã bị bắt đi rất nhiều!

Ngay cả hai nhà Ninh, Mộng cũng có nhiều nghỉ phạm bị bắt đi.

Tưởng Văn Châu tọa trấn ở đây, hàng loạt cao thủ của Tổng cục Tinh Thuần đi vào Trung Nguyên, sức chiến đấu là chưa từng có, cho nên không ai dám vọng động, cũng không ai dám xin hộ!

Tưởng Trường Bân - cục trưởng cục Tỉnh Thuẫn của thành Phượng Hoàng tạm thời bị đình chỉ công tác, tự kiểm điểm.

Nhà họ Dương ở Trung Nguyên ngàn dặm xa xôi tới chôn cất Dương Vũ. Toàn bộ chín mươi tám người trong đội Long Huyết của Tổng cục Tính Thuẫn, xuất hiện không thiếu một người, bọn họ đều tới tiễn đưa huynh đệ của mình.

Đồ trắng bay phấp phới khắp thành Phượng Hoàng!

Tang lễ của hai vị cao thủ Anh Biến của cục Tinh Thuẫn cũng được cử hành cùng một lúc.

Cũng chính vào lúc này, cuối cùng thành Phượng Hoàng đã trở thành tâm điểm chú ý của cả Trung Nguyên!

Sau tang lễ, đội Long Huyết để lại hai người là Hàn Tùng và một vị cao thủ của nhà họ Dương, rõ ràng là có ý định tiếp tục chú ý tới tình hình phía sau thành Phượng Hoàng.

“Nếu Tả Phụ Tỉnh chủ xuất hiện ở đây, vậy ất hắn phải có người cần hắn giúp! Sát Phá Lang tập hợp tại thành Phượng Hoàng, càng có lý do cho chuyện này”

“Phải chấm dứt chuyện này một cách triệt để!”

“Báo thù cho Dương Vũ!”

Sự áp đặt chưa từng có giống như mây đen che phủ khắp thành Phượng Hoàng, tất cả Trường võ trong thành, không có ngoại lệ, đều bị kiểm tra lại!


Trên dưới thành Phượng Hoàng, ai cũng nơm nớp lo sợ, không ai dám vọng động!

Hiện thực hóa ý nghĩa chân chính nhiều năm qua, điều chưa từng có trước đây; bình tĩnh!

Mọi người, mặc kệ là võ giá hay là người thường, tất cả đều khiêm tốn.

Chỉ sợ không để ý tới điểm nào đó, sẽ bị Tổng cục Tinh Thuẫn bắt; hiện tại bởi vì đội Long Huyết của Tổng cục Tinh Thuẫn có người hy sinh, cho nên mắt người nào người nấy đều đỏ như mắt sói đói, nhìn ai cũng thấy có ý xấu.

Giờ phút này, không có ai muốn tự tìm phiền toái, nếu có chuyện gì xảy ra, còn không phải là chính mình gặp xui xẻo sao!

Ngày thứ sáu, Tân Phương Dương và Lam Thư cùng về tới Nhị Trung, tuy răng hai người vẫn còn hơi yếu, nhưng thương thế đã khôi phục được tám mươi đến chín mươi phần trăm, không có gì đáng ngại, trước sau vẫn là cường giả Anh Biến, sau khi nhận được sự chữa trị với chất lượng tốt nhất, đương nhiên bản thân bọn họ có thể phục hồi nhanh chóng.

Thương thế của Mục Yên Yên và ba vị sư huynh đệ cũng đã khỏi rồi nhưng bọn họ luôn cảm thấy mất mặt, bên cạnh mình lại xuất hiện phản đồ, hơn nữa còn trực tiếp gây ra cái chết cho Dương Vũ, nếu như không đưa ra một lời giải thích tương đương, thì không thể ăn nói được.

Vì thế, Mục Yên Yên cùng với một vài vị sư huynh đệ, đã báo cáo chuyện này với các vị cấp cao trong Côn Lôn Đạo Môn, toàn bộ môn phái bên kia đều kinh hãi; vì thế đã trả một số tiền bồi thường đáng kể.

Dù sao, Đoạn Thiên Vũ làm phản, gây ra vấn đề nghiêm trọng như vậy, Côn Lôn Đạo Môn cũng không thể trốn tránh trách nhiệm.

....

Tả Tiểu Đa phát hiện ra răng tình hình hiện tại của mình có chút bi thảm.

Từ khi bắt đầu xem tướng ở cổng trường, có lẽ là bất đầu từ ngày thứ ba, đã có cảm giác thanh lương liên tục xuất hiện, tuy rắng số thanh lương mà một người mang tới là không nhiều, nhiều nhất cũng chỉ là nửa giọt, một phần ba giọt, một phần mười giọt, nhưng tổng hợp lại thì nhiều không kể xiết..

Nhưng dù người có nhiều hơn nữa, nhiều tới mức kinh người, dù một ngày ít nhất cũng có thể kiếm thêm được chút thanh lương chỉ lực đi chăng nữa.


Và dù thanh lương chỉ lực có liên tục xuất hiện giúp đan điền và kinh mạch liên tục mở rộng... Nhưng trong lúc nhất thời, dù hắn đã liều mạng tu luyện, hấp thu nhiều Tinh Hồn Ngọc thế nào, cũng đã lâu không có cảm giác xao động áp chế đột phá!

Tuy rằng điểm khí vận đã tăng lên rồi, tiền cũng tới liên tục, nhưng cảm thấy tu vi sẽ không bao giờ được bổ sung đủ, lại khiến Tả Tiểu Đa sốt ruột.

Không được, cũng chỉ còn vài ngày nữa là Niệm Niệm mèo đột phá, nếu ta không thể đột phá cửa ải hiện tại trước nàng, vậy phải làm sao bây giờ?!

Việc đầu tiên mà Tân Phương Dương làm khi trở lại trường học, chính là hỏi Tả Tiểu Đa: “Tình hình mấy ngày nay như thế nào?”

Tả Tiểu Đa cúi đầu: “Tạm thời không có tiến triển gì."

“Áp chế mấy lần?”

“Mấy ngày đầu tiên thì còn được, nhưng bốn năm ngày gần đây, một lần cũng không có.”

“Một lần cũng không có!?"

Tân Phương Dương gật đầu, trên mặt lộ ra một chút tức giận.

Bịch một tiếng, cả người Tả Tiểu Đa lăn như một quả hồ lô: “Vậy mà ngay cả một lần cũng không có, mấy ngày nay ngươi đang làm cái gì vậy? Ngươi không biết con đường tu hành này giống như là chèo thuyền ngược dòng, không tiến thì sẽ lùi sao?”

Lời của thầy Tân vô cùng chí lý, tu hành kiêng kị nhất là sự trì trệ, một khi xuất hiện sự trì trệ thì không thể điều chỉnh củng cố tốt trạng thái hiện tại, trường hợp trì trệ, thậm chí thụt lùi, thật sự là không hiếm!


Bình luận

Truyện đang đọc