Phương Nhất Nặc nói: “Biện pháp giải quyết tốt nhất chính là làm sao mới có thể hoàn toàn tránh khỏi nguy cơ?”
“Của đi thay người!”
Tả Tiểu Đa căn dặn: “Ngụy trang bản thân thành một kẻ sợ chuyện hoàn toàn, ai tới đòi tiền chỉ cần cảm thấy không dây vào nổi, cứ đưa tiền, ngược lại nhưng gì người làm cũng là mua bán không cần tiền vốn, chỉ cần ngươi không để lộ vũ lực, những chuyện bình thường đều có thể giải quyết dễ dàng.”
“Kế hay!”
Phương Nhất Nặc vỗ đùi.
Về cách này, vui mừng ở trong lòng, nếu như nói đến giả bộ sợ hãi, Phương Nhất Nặc ngươi nếu nói là số hai thì không ao dám xưng là số một!
Bởi vì ta không phải giả vờ sợ hãi!
Mà là ta thật sự sỡ hãi!
“Cho bọn họ tiền thì có cái gì đáng nói? Tiền ở chỗ ta là việc rất nhỏ.”
Phương Nhất Nặc vênh váo đắc ý: “Cho bọn họ, ta có thể nhân lúc mây đen gió lớn đi chỗ khác kiếm tiền, cái gì cũng có thể quay trở lại. Hơn nữa còn có thể tăng lên một hai lần.”
Phương Nhất Nặc nghĩ rất thoáng, hơn nữa còn nghĩ rất xa.
“.. Ý tưởng này không tồi.”
Tả Tiểu Đa hoàn toàn không để ý lắm cách làm việc của Phương Nhất Nặc.
Cho dù ngươi gây ra hoạ lớn ngập trời thì liên quan gì đến ta?
Phương Nhất Nặc là người của Vu Minh, cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải để Vu Minh sắp xếp.
Không liên quan gì đến ta!
“Đúng rồi... Ngươi có cách nào kiếm được một vài tinh thú mới mẻ gì đó không?” Tả Tiểu Đa nhỏ giọng hỏi.
Phương Nhất Nặc ngẩn người: “Chuyện này hơi khó... Chuyện quan trọng nhất là ta không có địa điểm... Ngươi muốn mấy thứ kia để làm gì?”
“Long Huyết Phi Đao của ta cần bổ sung năng lượng...”
Tả Tiểu Đa liếc mắt đưa tình: “Nếu không đâm một đao lên cơ thể ngươi cũng được.”
Bây giờ hắn vẫn đang mặc đồ dành cho nữ vẫn chưa thay, sự quyến rũ này gần như khiến linh hồn của Phương Nhất Nặc bay ra ngoài: “Không không không, đừng đừng đừng... Ta nghĩ cách, nghĩ cách ngay lập tức...”
Hắn cân nhắc rất lâu rồi nói: “Hay là ta sẽ bỏ tiền mua một điền trang ở ngoài thành, sau đó những tinh thú ta có được tất cả sẽ được vứt vào trong điền trang này, Cao Võ Tiềm Long của các ngươi không phải là đi ra ngoài thí luyện nửa tháng hoặc là mười ngày sao? Đến lúc đó, ngươi giành thời gian lượn qua đó một vòng, đột kích những tinh thú này... Cách này như thế nào?”
“Cách này được!” Hai mắt Tả Tiểu Đa lập tức bừng sáng.
Một khi cách này được tiến hành, căn bản không cần ra mặt, chỉ cần bỏ tiền ra là tốt rồi, sau đó mình có thể có được tất cả những gì mình muốn.
“Sau này có Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm cũng có thể để toàn bộ ở đó.”
Phương Nhất Nặc cười khổ: “Chuyện này không thể được, tinh thú còn có thể nghĩ cách đưa về trạng thái sống dở chết dở, nhưng Tỉnh Hồn Ngọc thượng phẩm lại là mặt hàng cao cấp, bất cứ lúc nào cũng có thể toả ra linh khí linh vận... Thật sự muốn để ở đó, chưa đến vài phút đã có thể bị người khấc lấy đi, hơn nữa còn sẽ để lộ điền trang ra, chỉ riêng việc chứa tinh thú đã có rất nhiều tai hoạ về sau...”
“Là ta nghĩ sai rồi, điền trang này cũng chỉ có thể chứa tinh thú, có vấn đề gì ta đi bộ qua bên đó một chuyến cũng được rồi.” Tả Tiểu Đa biết nghe lời phải trái.
Thương lượng xong xuôi.
Tả đại mỹ nhân đứng lên, bước đi lả lướt, lưu lại hương thơm dọc đường. Đứng dựa cửa nhìn nhau với ông chủ Phương, hình như rất là lưu luyến... Đề tài bàn tán của các nhân viên dưới lầu lại càng nhiều hơn.
“Đi rồi...”
“Ừ, xem dáng vẻ không nỡ của ông chủ kìa...”
“Có chuyện!”
“Có chuyện.”
“Nhưng các ngươi có để ý có hay không, thời gian có vẻ như không lâu...” “Lễ nào... HÍ...”
“HÍ...