KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Không có vội vã đi thuyết giáo hay kêu gọi lòng yêu nước, mà là từng bước từng bước thúc đẩy những câu chuyện xưa về nhân vật anh hùng, làm cho tinh thần oanh liệt này dần dần lan rộng ... tràn ngập ...

Sau Nhật Nguyệt Quan, trong mộ lâm mênh mông vô bờ; khung cảnh gương mặt trẻ tuổi của từng người một vĩnh viễn dừng lại trên tấm bia mộ ...

Vu Minh thề sẽ diệt sạch Tinh Hồn với quyết tâm mãi mãi không thay đổi, hết đại chiến này đến đại chiến khác; sau đại chiến, khói thuốc súng dày đặc, địa ngục nhân gian đầy xác chết dần dần hiện ra ...

Mặc dù những hình ảnh do phóng viên ở chiến trường chụp lại là thật nhưng chung quy vẫn có sự sàng lọc. Họ cố ý lựa chọn những hình ảnh không quá máu me tàn khốc, cân nhắc đến khả năng tiếp thu, thừa nhận của quần chúng rồi mới tung ra ...

Nếu cứ tung ra những hình ảnh về luyện ngục máu me tàn khốc đó có lẽ hầu hết mọi người đều sẽ không chịu đựng nổi.

Nhưng sự tàn khốc này lại cần được mọi người biết đến -- đó là sự hy sinh của những người mang trọng trách đi về phía trước!

Hàng ngàn anh hùng nhi nữ tan thành cát bụi dưới đòn đánh của kẻ thù, chỉ còn lại một mình sĩ quan chỉ huy thương tích đầy mình. Cảnh nhảy lên lao về phía kẻ thù rồi tự bạo không phải là hiếm, hầu như trận chiến nào cũng có ...

Dùng sự thật, dùng chân tướng để nói cho mọi người: Thế giới này không hề an toàn!

An toàn ở hiện tại cũng không phải không có cái giá!

Sự thật là phần an toàn này rất mỏng manh từ sâu bên trong!

Mặc dù nội địa của đại lục Tinh Hồn đã trải qua hàng ngàn năm hòa bình, vẫn luôn an cư lạc nghiệp sinh sôi nảy nở. Nhưng ở biên quan, trong mấy ngàn năm nay, sự tôi luyện từ các cuộc chiến tranh, lễ rửa tội cũng chưa bao giờ ngừng.

Cứ cách một đoạn thời gian, nhóm võ giả, tướng sĩ, quân nhân của Nhật Nguyệt Quan sẽ trở thành những người đáng yêu nhất trong cả xã hội này và cũng là những người được kính trọng nhất.

Mà nay, một cơ hội như vậy đã xuất hiện.

Một cái cơ hội làm cho những người bình dân hiểu biết tình hình hiện tại!

Cơ hội như vậy xuất hiện, đối với chính phủ mà nói, quả thực là thiên đại phúc âm

Nhưng công ty Tả Soái vẫn không nhanh không chậm như cũ, từng chút một tiến về phía trước một cách rất có trật tự. Vô số bàn tay của các tài khoản lớn thúc đẩy, lấy sự kiện này làm nguồn, từng bước hướng khắp nơi trong cả nước chậm rãi thêm củi lửa ...

Các hạng mục đã được duyệt, lại hành động nhanh chóng. Những cảnh quay liên quan của điện ảnh truyền hình cũng đang được tiến hành một cách ổn định ...

Đông Phương đại soái cố ý đưa ra yêu cầu: Mấy loại điện ảnh truyền hình làm suy yếu kẻ thù cách đây mấy năm, được xưng là Kháng Vu Thần Kịch, quyết định không cho phép xuất hiện lại!


Mấy phim kiểu bằng sức mạnh của chính mình, một người trực tiếp đánh vào đại điện của Vu Minh, một người diệt sạch mười hai Đại Vu, đơn giản chính là phá hủy tam quan!

Nó sẽ chỉ mang đến cho những người ở hậu phương những nhận thức sai lầm, tam quan méo mó, hiện thực vớ vẩn!

Trong biệt thự.

Nhìn thấy vở kịch do chính mình một tay dẫn dắt lại có thể ở trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã đạt được hiệu quả tốt ngoài dự đoán. Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đều không khỏi cảm khái, nhưng cảm giác thành tựu ở trong lòng cũng đang nổ tung!

Nỗ lực nhiều năm như vậy, chuyện mà không ai làm được, đôi ta lại nhẹ nhàng làm được!

Nghịch thiên phiên bàn!

Quá siêu!

Tả Tiểu Đa ta quả nhiên soái khí bức người, người tài ba thì không gì không làm được!

Lý Thành Long tuy rằng cảm thấy đạt được tất cả những điều này quá mức dễ dàng, dường như có chỗ nào không ổn, nhưng mà ... Hắn không tiếp tục truy cứu thêm bất cứ cái gì -- dù sao quá trình này hoàn toàn là do công ty Tả Soái dẫn dắt!


Có thể thấy được điểm này thông qua báo cáo công việc được gửi tới hàng ngày.

Những người trong công ty thật ra sức!

Kết quả này chính là kết quả mà hắn và Tả Tiểu Đa hy vọng đạt được, cũng là kết quả mà tất cả mọi người phe ta muốn nhìn thấy nhất!

"Xem ra thoi thế đa toi đoạn nay roi?" Ly Thanh Long chỉ co thể tạm nén sự nghi hoặc của mình xuống.

Trời đất mượn lực, có lẽ là lý do cho việc này!

“Phù Phù, những phim điện ảnh, truyền hình kia, công ty chúng ta đã đầu tư bao nhiêu?" Tả Tieu Đa nhìn số dư trong ngan hàng của mình, cảm giác sâu sắc rằng mình có lẽ đã đầu tư hơn 1 tỷ vào đó.

Chờ sau khi chiếu, tiền chia hoa hồng vượt qua chục tỷ là điều bình thường!

Cho dù nó tăng lên tới hàng trăm tỷ, bản thân hắn cũng sẽ không quá ngạc nhiên!

Khoan tiền này, một người mê tiền như Tả đại sư không ha lại có thể tính không ra ư?

"Bởi vì Tiềm Long và quân đội đều có đầu tư; mặt khác, Bộ Tài Chính của Bộ trưởng Nam và Bộ Võ Giáo của bộ trưởng Đinh cũng đều đầu tư ... Cho nên công ty chúng ta đã không chiếm được thị phần nào ... "

Lý Thành Long ho khan một tiếng, nói: "Cái này là hiện thực. Cánh tay khẳng định không vặn được cái chân thô. Nhưng mà công ty chúng ta là người điều hành có toàn quyền kiểm soát tiền vốn này ... Tuy rằng công ty chúng ta không bỏ ra xu nào nhưng lại được hưởng 10% cổ phần danh nghĩa, cũng là lợi nhuận sau cùng."

Phù Phu cam thay đay đa la thang loi rat lon. Doi voi tỉ le chia lai nay, hắn đồng ý!

Do Bộ Quân, Bộ Tài Chính, Bộ Võ giáo, Cao Võ Tiềm Long và công ty Tả Soái liên hợp sản xuất.

Đối với số định mức này, ít nhất quản lý công ty Cổ Tề đã thỏa mãn đến mức nắm mơ đều phải cười tỉnh!

Đừng nói là được chia nhiều như vậy, thậm chí dù có phải làm việc không công, Cổ Tề cũng vui vẻ mà làm, vui như chưa từng được vui!

Loại cơ hội này không phải công ty, xí nghiệp nào cũng có thể có được.

Không tính đến số định mức cổ phần danh nghĩa, chỉ tính quảng cáo của công ty Tả Soái cũng có thể bán giá trên trời!

Bình luận

Truyện đang đọc