KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

"Được rồi, ai bao ta mắc nợ ngưoi chứ." Lý Thành Long thở dài.

Ở Tả lão đại bên này, 5% theo dự liệu của bản thân quả nhiên là không nhiều chút nào ...

Đúng là một viên đá cũng không khẩy ra được.

Con mẹ nó keo kiệt thật sự!

Quả nhiên là thu gom của cải thứ hai, không sai chút nào!

"Trước làm tiểu nhân sau làm quân tử, là anh em cũng phải tính toán rõ ràng, ký một thỏa thuận, lần nào thanh toán lần đó, rõ ràng đầy đủ."

Lý Thành Long lấy ra thỏa thuận đã in sẵn từ trước, trước tiên điền sẵn tỉ lệ phân chia của hai bên, còn có tên của Lý Thành Long ở một bên.

Tả Tiểu Đa nghiêm túc nghiên cứu 3 lần, đảm bảo trong hợp đồng không có bất cứ cạm bẫy nào, lúc này mới do dự kí tên mình vào, nhìn Lý Thành Long, Tả Tiểu Đa có cảm giác có gì đó không đúng lắm, giống như bản thân đã bị người trước mặt gài bẫy rồi.

Thẳng đểu này ... Sẽ không lợi dụng vơ vét tiền của của ta chứ?

"Thật ra là như này ... "

Lý Thành Long lấy lại thỏa thuận, tâm trạng trở nên nhẹ nhàng, nói: "Hôm nay ta đã ... Bla bla bla ... "

Tả Tiểu Đa đau lòng đến mức ruột gan đứt đoạn hết rồi, thật sự cảm nhận được những tổn thương xuất hiện do sự không cân xứng của thông tin là đau lòng biết nhường nào.

Hóa ra tên nhóc này đã bắt đầu tuyên truyền trước một bước rồi.

Có thể nói, cho dù hôm nay ta không chi đồng nào, cũng có thể độc chiếm toàn bộ.

Kết quả ...

“Lý Thành Long!"

Tả Tiểu Đa nghiến răng, mắt tỏa ra vẻ hung ác: "Ngươi nhớ kĩ cho ta! Món nợ hôm nay, cả đời này ta sẽ nhớ thật kĩ! Ngươi cứ chờ đó cho ta!"

Lý Thành Long hoàn toàn không thèm để ý.

Nhớ thì nhớ thôi.

Ông đây đã nợ nhiều như vậy rồi, sợ gì nợ thêm miếng nữa chứ?

Dù sao thì lần này cũng thật sự có tiền thật trong tay rồi.

Ông đây bây giờ là quản lý của ngươi, dám làm trái hợp đồng hả, có tin ông đến toà án kiện ngươi không !?

"Tả lão đại, ta tin ngươi xem tướng nhất định có công dụng của riêng mình."

Vẻ mặt Lý Thành Long trong nháy mắt trở nên nghiêm túc: "Có lẽ xem tướng cũng là một loại tu luyện, nhưng ta không rành chuyện này lắm ... "

"Ngươi muốn nói gì?" Tả Tiểu Đa lay động trong lòng.

Phân tán suy nghĩ của Phù Phù rất lợi hại!

"Ta muốn nói ... Ta biết bây giờ ngươi có thể thấy được họa phúc được mất trong khoảng thời gian ngắn ... Hoặc là vài ngày hoặc là trước sau một tháng ... Nhưng mà đợi đến ngày các học trưởng lên chiến trường ... Hy vọng ngươi có thể xem số mệnh cho bọn hắn một cách nghiêm túc, bảo vệ bọn hắn gặp dữ hóa lành, gặp nạn hóa may, có thể bình an trở về." Lý Thành Long nghiêm túc nói.

Tả Tiểu Đa cau mày, nói: "Sao có thể xem hết được, quá nhiều người."

"Có thể xem bao nhiêu thì xem bấy nhiêu, việc là do con người làm ra, ngươi còn chưa biết giới hạn của ngươi tới đâu, lỡ như có thể xem hết thì sao!"

Lý Thành Long kiên trì.

Từ trước đến nay Cao Vo Tiem Long vẫn luon đung đau về tỉ lệ hy sinh trên chiến trường trong tam đại Cao Võ; Không phải vì học sinh của Tiềm Long ngu ngốc yếu đuối, thật sự không phải. Mà là vì bên phía Tiềm Long chính là chiến trường Đông Phương, nằm ở khu vực tuyến đầu của Nhật Nguyệt Quan, đương nhiên cũng chính là vị trí chiến đấu mãnh liệt nhất.

Tổ Long xuất thống soái tài năng, Vân Đoan xuất quân sư, Tiềm Long xuất tướng quân.

Với tư cách là Cao Võ Tổ Long đầu tiên của đại lục, trong các vị đại soái ở biên ải lúc này đã có 2 vị xuất thân từ Tổ Long! Mà 4 vị đại soái trong số 8 quân đoàn lớn, quân sư xuất thân từ Cao Võ Vân Đoan chiếm đến 6 vị đứng đầu!

Nguyên nhân trực tiếp nhất chính là một vị hiệu phó của Cao Võ Vân Đoan, chính là quân sư hàng đầu.


Còn Cao Võ Tiềm Long được thành lập muộn nhất, những năm gần đây có vô số nhân tài chém giết hết mình trên chiến trường, tướng quân có chiến công hiển hách cũng vô cùng nhiều, đứng đầu tam đại Cao Võ nổi tiếng.

Nhưng mà ... Nhiều tướng quân đến chiến trường, cùng với đó là anh hùng hy sinh!

Nhiều tướng quân, hy sinh cũng tương đối nhiều lên!

Từ khi bước vào Cao Võ Tiềm Long, những sự tích của các học trưởng, mỗi một người từ khi bắt đầu nhập học, giáo viên là ai, nhà ở đâu, giỏi việc gì, có sự tích gì tại trường học, ... Đều được ghi chép rõ ràng rành mạch trong bảo tàng lịch sử của trường.

Cuối dòng đều sẽ có một câu như này :... Trải qua chiến đấu, trăm trận sa trường, lần cuối cùng lập công, làm đến chức quan nào đó; Ngày nào tháng nào năm nào, Vu Minh ồ ạt xâm phạm, ... Ra sức chiến đấu với kẻ thù, chết trong trận chiến trước Nhật Nguyệt Quan, da ngựa bọc thây. liệt sĩ Viêm Võ Đế Quốc, di thể an táng ở nghĩa trang ngay Nhật Nguyệt Quan ...

Mỗi một học sinh khi ra khỏi Tiềm Long đều có một đoạn ghi chép như vậy.

Hồ sơ sự tích của học giả không nằm ở bảo tàng lịch sử của trường mà nằm ở phòng hồ sơ.

Mỗi ngày đều có rất nhiều giáo viên vào xem bảo tàng lịch sử của trường, đến xem học sinh đã qua đời của mình!

Nhìn bên trên, tấm hình non nớt lúc nhập học kia giống như vẫn đang đắc ý nhìn mình, nhịn không được cảm thấy khó chịu trong lòng, nước mắt tuôn rơi.

Các giáo viên hiểu rõ, vào xem rồi sẽ khó chịu nhưng vẫn không nhịn được mà vào xem, đến để hoài niệm về khoảng thời gian trước kia.

“Đây đều là những đứa con đi ra từ Tiềm Long của chúng ta."

Chữ của Diệp Trường Thanh treo thật cao ở phía trên của bảo tàng lịch sử của trường.

"Hồn thiêng bất diệt, chính khí trường tồn."

“Hôm nay ta vừa đi thăm bảo tàng lịch sử của trường."

Thái độ của Lý Thành Long thay đổi khác thường âm trầm nói: "Tả lão đại, nhìn thấy những thứ đấy, những hồ sơ màu đen mênh mông không thấy điểm dừng, ngươi không biết được đó là loại cảm giác gì đâu ... Những người trên đấy, rất nhiều người chỉ lớn như chúng ta, thật sự không lớn hơn chúng ta mấy tuổi cả."

"Nhưng bây giờ, bọn hắn đều đã lặng lẽ an nghỉ trên trong bảo tàng lịch sử của trường."

"Lúc trước chúng ta không có năng lực; Nhưng sau này ... Cho dù không thể xem hết một lượt, chỉ cần Tả lão đại ngươi có năng lực đấy, nếu như có thể xem thấy được gì thì nhắc nho mot chut cung đưoc roi."


Tả Tieu Đa hít sâu một hơi, nhìn cham chăm Lý Thành Long, vẻ mặt trở nên nghiêm túc chưa từng thấy.

“Phù Phù, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?"

“Biết."

“Ta hiểu rất rõ ý của ngươi, nhưng mà lấy chỉ điểm của ta làm bùa hộ mệnh ... Tác dụng sẽ không nhiều."

Bình luận

Truyện đang đọc