KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

“Ta mặc kệ, dù sao ta cũng phải ở cùng phòng với ngươi.” Lý Thành Long rất cố chấp.

Viêm Dương Chân Kinh của Tả Tiểu Đa giúp ích rất lớn cho Lý Thành Long, nói thế nào hắn cũng sẽ không chịu từ bỏ!

“Anh trail”

Tả Tiểu Đa khẩn cầu nói: “Ta biết ngươi muốn làm gì, nhưng hai chúng ta cùng phòng luyện công không phải được rồi sao? Sao phải cùng chung phòng ngủ nữa chứ?”

Lý Thành Long do dự hồi lâu, cuối cùng mới đồng ý: “Vậy... cũng được.”

Tả Tiểu Đa như được giải tỏa căng thẳng, lau mồ hôi, lẩm ba lẩm bẩm: “Lão. †ử sợ khều ngươi một phát, thì sế có gì đó, há chẳng phải ta có nhảy xuống sông cũng rửa không sạch sao, sự thanh bạch ngàn vàng của ta, chẳng phải xong đời rồi sao..."

Triển Tiểu Phi ở một bên liếc mắt nhìn hai người.

Hai người ở lại, tự dọn dẹp phòng mình.

Phòng luyện công ở lầu bốn, Tả Tiểu Đa chọn lầu ba ở, Lý Thành Long thì ở lầu hai.

Tả Tiểu Đa thả mình xuống giường, hai tay gác ra sau đầu, như đang suy nghĩ chuyện gì.

Cả ngày nay báo danh, cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Cao Võ Tiềm Long này... nhìn sơ qua, dường như là có mấy bên xung đột qua lại... ông đây chẳng phải đã xông vào trong vòng xoáy rồi sao?

Không chỉ như thế, hoàn toàn chẳng cảm nhận được sự đoàn kết, khí thế dâng trào của một trường Cao Võ nên có.

Cao Võ Tiềm Long cho Tả Tiểu Đa cảm giác giống như đang bước vào phủ thống đốc vậy, các phương thế lực đều tự kiềm chế cản trở lẫn nhau, ai ai cũng vắt cạn óc để tranh đấu, ra sức muốn đạp người khác xuống để mình trèo lên, đại khái giống như trên quan trường...

“Không thể không nói, đúng là rất không bình thường!” Tả Tiểu Đa suy nghĩ.

Bao gồm cả việc bản thân bước vào căn biệt thự này, dường như là có mưu tính gì trong đó.

Vào đây ở, hệ số an toàn bỗng chốc tăng lên không dưới ngàn lần, nhưng, cả trường học hình như chỉ có hai người họ là có được đãi ngộ này, há chẳng phải biến hai người bọn họ trở thành mục tiêu sống rồi sao!

Về điểm này, Tả Tiểu Đa tự hỏi không sợ, từ đầu đến cuối đều lợi nhiều hơn hại, nhưng trước khi làm rõ rốt cuộc là ý tốt hay ý xấu, vẫn là không muốn bị người ta lợi dụng một cách trắng trợn.

Sau hôm nay, sẽ có vô số địch ý, đặc biệt rất nhiều học viên các lớp cao hơn, là nhắm vào mình mà đến...

“Lẽ nào tất cả học viện Cao Võ đều như thế?”

“Thôi vậy, vẫn là đi một bước tính một bước thôi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.”

Còn có một số chuyện khiến Tả Tiểu Đa bất mãn là: Cái nhà này, tuy lớn thì có lớn thật, nhưng cũng quá trống trãi, không có một chỗ trú ẩn nào cả. Bản thân làm sao luyện chùy?

Đây chính là một vấn đề lớn cần giải quyết trong thời gian ngắn!

Vừa mới đi một vòng tìm kiếm, căn biệt thự này cũng có một tầng hầm, nhưng làm sao có thể luyện chùy ở tầng hầm chứ?

Đánh hai chùy xuống, thì biệt thự coi như tan tành...

Xem ra phải nghĩ cách thêm rồi.

Trong lúc Tả Tiểu Đa đang suy nghĩ, chỉnh lại ga đệm trên giường, chính giữa khoét một miếng lớn, sau đó trải miếng Tỉnh Hồn Ngọc thượng phẩm có được ở trên đường lên phía trên.

Ừm, vừa khít.

Lão tử dùng Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm làm đệm lót, vừa ngủ vừa luyện công!

Có tiền! Chính là tùy hứng như thết

Tên Lý Thành Long kia còn vọng tưởng muốn đầu gối má kề với lão tử à, ngươi mơ mộng hão huyền quá!

Tả Tiểu Đa lảng lặng vận chuyển công pháp, vận chuyển chín mươi chín vòng, đạt đến một vòng tuần hoàn tự chủ hoàn hảo, mi mắt nặng trĩu, chìm vào giấc ngủ

sâu.

Trong giấc mơ, Tả Tiểu Đa tựa hồ mơ thấy con Tiểu Long đã lừa điểm khí vận của mình lúc đó.

Con tiểu long đó rõ ràng rất hưng phấn: “Ngươi tới rồi? Thật tốt quá, cuối cùng cũng có người đến chơi cùng ta.”

Tả Tiểu Đa rất không thích nó: “Cút qua một bên, có được đồ tốt từ ta, nhưng lại chẳng cho ta chút gì cả... ta cần thứ bạn như ngươi làm gì?”

Tiểu Long rất uất ức: “Ta thật sự không có đồ tốt gì để cho ngươi cả... ta nghèo..."

Tả Tiểu Đa đương nhiên không để tâm, lập tức đuổi con Tiểu Long ra khỏi mộng cảnh.

Không có?

Ngồi trên núi vàng mà nói mình nghèo, rõ ràng có tài phú lớn ở trong tay, vậy mà lại chẳng cho ta chút gì, còn muốn kết bạn với ta?

Ha ha... Long huynh, ngươi nghĩ nhiều rồi.

Tả gia ta chịu thiệt thòi, từ trước đến nay cùng lắm chỉ một lần thôi! Không có lợi, thiên vương lão tử cũng không được!

€oi tiền tài lão tử gom được là công cốc sao?

Tiểu Long cảm thấy rất uất ức khi bị Tả Tiểu Đa ném ra khỏi mộng cảnh...

Hóa thành một cơn gió, minh tư khổ tưởng ở trong không trung. Người anh em tốt muốn đòi đồ tốt, ta không có, phải làm sao đây?

Online chờ, rất gấp!

Lầu hai.

Lý Thành Long không có tâm tư thoải mái như Tả Tiểu Đa, nên cũng không ngủ sớm được.

Hắn suy nghĩ tỉnh tế cho đáo hơn, cũng suy nghĩ phức tạp hơn Tả Tiểu Đa rất nhiều.

Thứ Tả Tiểu Đa chú ý đến, Lý Thành Long cũng chú ý đến. Tả Tiểu Đa không chú ý đến, Lý Thành Long vẫn chú ý đến.

“Chuyện này không đúng, thật sự không đúng!” “Cũng không biết Tả lão đại có phát hiện ra không... haizz, với tính khí tùy tiện của hắn, chắc là phát hiện không nhiều. Nhưng ta buộc phải quan tâm mấy thứ

này thôi! Nếu không, sự tồn tại của ta há chẳng phải biến thành vật trưng bày à?”

Lý Thành Long cau mày suy nghĩ, phát huy năng lực nhìn qua đã nhớ của mình, lần lượt tổng kết lại những gì đã nhìn đã nghe đã tiếp xúc từ mấy ngày qua.

“Sắp xếp bọn ta ở lại căn biệt thự tư nhân này, có phải là có ý gì không, nếu như bọn ta ở ký túc xá, trường học không chắc có thể đảm bảo được an toàn của bọn ta? Nếu như thế, hiệu trưởng chẳng phải đã mất quyền kiểm soát trường học này rồi sao?”

“Chí ít, cũng mất đi một phần?”

“Nhưng tại sao lại như thế?”

Mãi cho đến 0 giờ, Lý Thành Long vẫn trầm ngâm suy nghĩ ra được bảy tám mươi manh mối, càng nghĩ càng phức tạp. Nhưng cũng không có gì mới để hắn tham khảo, suy luận chìm vào bế tắc, khó mà tiếp tục.

“Bỏ đi, để ngày mai tìm hiểu chuyện ở trường học rồi nghĩ tiếp.

Bây giờ, những thứ này chỉ có thể nói là hiện tượng bên ngoài, không đủ cơ sở để đưa ra kết luận.”

“Nhưng tình trạng này phải giải quyết thật sớm, có thể sớm bao nhiêu thì sớm bấy nhiêu, nơi đầu sóng ngọn gió này, ta và Tả lão đại thật sự không thể chịu nỗi.”

Lý Thành Long lặng lẽ nghĩ.

Bình luận

Truyện đang đọc