“Bản thân Lôi Điện Bạch Hổ rất có thiên phú, cực kỳ xuất sắc, cho dù là thời kỳ sơ sinh không được bồi dưỡng bằng tài nguyên tốt, vẫn có thể trưởng thành tới cảnh giới Anh Biến...”
“Nhưng nếu ngươi cung cấp đầy đủ dinh dưỡng và linh tài cho bọn chúng khi còn sơ sinh, đến lúc trưởng thành, chúng sẽ có nhiều cơ hội thăng cấp đến cảnh giới Hóa Vân, thậm chí là cao hơn nữa.”
Vẻ mặt các nữ sinh ôm tiểu bạch hổ nghe vậy đều hớn hở.
Có thể bồi dưỡng đến cảnh giới Hóa Vân? Thậm chí là cao hơn nữa sao?
Một ngày có thể đưa được mấy người bay xa vạn dặm?
Những nữ sinh tham gia đấu giá nhưng bị vụt mất cơ hội nghe được thông tin này đều cảm thấy hối tiếc đứt ruột!
Sớm biết như thế... cho dù là khuynh gia bại sản cũng phải mua được!
“Sau đây ta sẽ nói về cách làm sao phân biệt được trạng thái hiện tại của Bạch Hổ con, trước khi đây tháng, phải ăn cái gì uống cái gì, sau khi đầy tháng trong vòng ba tháng phải ăn cái gì uống cái gì, sau đó phải ăn cái gì, làm sao cho
nó linh tài, làm sao huấn luyện nó...”
Thầy Lý bắt đầu giảng bài, giảng giải rất là mạch lạc chặt chẽ, rõ ràng chỉ tiết, từ đơn giản tới phức tạp, vô cùng tinh tế.
Mấy nữ sinh đều sáng mắt lắng nghe, mặc dù là mua được hay là không mua được, tất cả đều rất chăm chú.
Chưa chắc họ đã không có cơ hội, lỡ như trong chín con này có người không trả tiền nổi thì sao?
“Khi luyện công cũng có thể ôm ở trong lòng, luyện công là lấy việc hấp thu linh khí của trời đất làm quan điểm cơ bản, mà ngay lúc ngươi hấp thụ linh khí, tiểu bạch hổ cũng hấp thụ, cho nên không cần lo lắng nó sẽ quấy phá, sự thật là, ngay lúc này, mới chính là lúc mà chúng ngoan ngoãn nhất, hiền lành nhất...”
Các nữ sinh càng thêm ngưỡng mộ.
Ôm trong người luyện công, luyện công xong thì ôm đi chơi... oa
Muốn một con quá đi...
Lý Thành Long nói thao thao bất tuyệt, cho đến khi...
Cuộc thí luyện kết thúc.
Nói đến miệng lưỡi khô khốc.
Hắn hưng phấn đến trước mặt Tả Tiểu Đa, xoa nhẹ ngón tay, vẻ mặt hèn hạ.
Tả Tiểu Đa ngơ ngác: “?”
Lý Thành Long sa sầm mặt lại: “???"
Tả Tiểu Đa: “Ha ha ha...”
Lý Thành Long hếch mũi: “Ngươi muốn quyt nợ?”
“Nhẫn không gian của ngươi... Ta sẽ giảm cho ngươi thêm một phần trăm
nữa!” Tả Tiểu Đa miễn cưỡng nhượng bộ.
Lý Thành Long ngẩn ra: “Xin hỏi khoản nợ nhãn không gian này của ta, cả đời này ta trả hết nổi không?”
“Cố lên.”
Tả Tiểu Đa nói với sự khích lệ chân thành.
Lý Thành Long mặt méo xệch. Ta đúng là ngốc thật.
Ta vậy mà lại muốn moi tiền từ trong tay Tả Tiểu Đa... ta thật là ngốc! Ta bị điên rồi sao...
“Ta đã sai rồi..."
Lý Thành Long thở dài.
Mấy nữ sinh lúc này đều đang đút dung dịch dinh dưỡng cho những chú hổ con, ai nấy cũng cẩn thận nhẹ nhàng, nét dịu dàng khó mà diễn tả được.
“Tập hợp!”
Một tiếng hô đột nhiên vang lên.
Lớp nào thì tập trung về lớp nấy, chuẩn bị rời khỏi nơi thí luyện, quay về trường học.
Thí luyện lần này, cốt yếu chính là cấp điểm số cho học viên, và thí luyện bây giờ đã hoàn thành một cách tốt đẹp.
Số lượng lớn tinh thú săn được lần này, cũng có thể bù đắp thiếu sót trong khoảng thời gian này của Cao Võ Tiềm Long, thậm chí là có dư.
Mọi người xếp thành hàng, Lý Thành Long ngó đông ngó tây, nói: “Tả lão đại, Tiểu Côn Trùng và Tiểu Băng Đản đâu rồi?”
Tả Tiểu Đa sắc mặt sa sầm: “Quay về rồi nói.”