KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Nhưng mà tâm tư của Tả Tiểu Đa là gì, chính là mỗi người một ý.

“Ha ha, ngươi có điều không biết, chuyện đấu sinh tử khi đó, chính là một chấn động rất lớn trong nhà bọn ta... Chú Tư của ta, cũng chính là cha của Ngô. Vân Thiên, lửa giận ngập trời, cụ cố ông cũng giận tím mặt... Ha ha ha, nhưng dường như sau khi cụ cố ông nhận điện thoại, thái độ đã có thay đổi lớn, trực tiếp ra lệnh cấm. Nếu không thì hôm nay chúng ta, thật sự là không thể trở thành bạn bè được, biết đâu hôm nay lại chính là ngày ta và ngươi giao đấu với nhau.”

Ngô Hải Vân vô cùng vui vẻ nói.

Tả Tiểu Đa nhìn Ngô Hải Vân, cảm thấy tên này... Không phải là loại không có đầu óc.

Nhưng mà loại chuyện như này cũng nói? Lượng tin tức chứa trong này cũng tương đối lớn, như này cũng quá...

“Ha ha ha ha...

ả Tiểu Đa cũng cười hùa theo vài tiếng. Giống như hắn và Ngô Hải Vân đều là loại không tim không phổi. “Hải Vân? Sao ngươi lại ở đây? Ồ, đây không phải là Tả Tiểu Đa sao?”

Lúc này, có hai thanh niên từ hướng khác đi tới, thoáng cái nhìn thấy cảnh này, trên mặt lộ vẻ kinh hỉ, bước lại đây.

“Tả học đệ, nghe danh đã lâu.”

Một người trong số đó cảm khái nói: “Ta thấy ngươi và Hải Vân nói chuyện vui thật đấy” Ngô Hải Vân hừ một tiếng, nói: “Các ngươi muốn kết giao với Tả học đệ, cứ việc kết giao, đừng lấy ta làm bè, tính tình cuồng loạn của nhà họ Cao các ngươi lần trước, ta đã thấy hết rồi.”

Sắc mặt của hai thanh niên này lập tức trở nên âm trầm, một trong hai người tức giận nói: “Em gái ta bị giết, ta tức giận một chút cũng không được sao? Nói trắng ra, bây giờ ta nhìn thấy Tả Tiểu Đa ta vẫn còn tức giận đấy, nhưng mà gia tộc. không cho phép ta có thể làm gì!”

Hai mắt Tả Tiểu Đa sáng lên. Ái chà chà, tính cách của tên này, Cũng khá thú vị đấy.

Người còn lại nghe thấy thì nhíu mày không thôi: “Lão Tam, ngươi nói cái gì thế?”

Người mới nói trước đó lập tức im lặng không nói nữa.

Người vừa quát kia - trên ngực áo có một con Kim Long Tam Trảo, khẽ thở dài, nhìn Tả Tiểu Đa, nói: “Tả học đệ, ta là Cao Thành Tường, đây là em trai ta, Cao Thành Vân, uhm,... Cao Yến Nhi, Cao Bình Nhi trong đấu sinh tử, đều là em gái của chúng ta, là em họ.”

Tả Tiểu Đa nói: “Ồ, chuyện này...”

“Nói thật, ta cũng không muốn gặp mặt ngươi, càng không muốn kết bạn với ngươi, nhưng mà... Trong khoảng thời gian này, chúng ta hãy để cho vận mệnh trói buộc cùng một chỗ.”

Cao Thành Tường khế thở dài: “Bởi vì ngươi không thể xảy ra chuyện, một khi ngươi xảy ra chuyện, nhà chúng ta và nhà họ Ngô đều sẽ trở thành đối tượng tình nghỉ lớn nhất. Vậy nên trong khoảng thời gian tới, chúng ta cần phải... Qua lại thân thiết một chút.”

Tả Tiểu Đa cười thành thật: “Cảm ơn rất nhiều, nhà họ Cao hiểu rõ đại nghĩa như thế, khiến ta thật sự cảm thấy hổ thẹn.”

Cao Thành Tường khẽ thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: “Hiểu rõ đại nghĩa cái gì, ngươi là người thông minh, hẳn là hiểu rõ tâm trạng của chúng ta, cũng không ngại nói cho ngươi biết, trong lòng ta rất khó chịu khi phải tiếp xúc nhiều với ngươi... Nhưng mà, hết cách, đây là quyết định của gia tộc. Tả học đệ, chỉ hy vọng, ngươi đừng là loại người khiến người khác ghét. Nếu không sẽ khiến bản thân ta cảm thấy tâm ý lần này của gia tộc bọn ta đã bị phí hoài.”

“Sẽ không đâu, không đâu.”

Tả Tiểu Đa nghiêm nghị nói: “Thù hận đã kết, ắt sẽ vướng vào nhân quả, cho nên ta cũng không có quá nhiều hy vọng vào cái gọi là dùng biện pháp hòa bình để giải quyết thù hận gì đó, ta chỉ mong chúng ta có thể sống yên ổn với nhau, đây mới chính là ước muốn khiến ta vui vẻ.”

Hắn thể hiện thái độ chân thành, nói: “Các vị học trưởng đã nói tới đây, có thể thấy rằng các vị đều là những người ngay thẳng, ta có nói gì đi nữa, cũng chỉ là khiến mình thêm phần xấu hổ. Chỉ có điều, đấu sinh tử khi đó... Aiza, ta cũng như tên đã trên dây, không thể không bản, không thể không làm... Giờ nói những lời này, sao mà ta muốn khóc thế này.”

Tả Tiểu Đa ngửa mặt lên trời thở dài, vẻ mặt như đang nhớ về chuyện xưa, không chịu nổi mà rơi nước mắt.

Đấu sinh tử khi đó được phát sóng trực tiếp trên mạng, hai bên ký kết giấy sinh tử đều là do Ngô Vân Thiên dồn ép, chuyện này, cả thế giới đều có thể làm chứng!

Không phải một nhà một lời là có thể xóa bỏ, tiếng thở dài của Tả Tiểu Đa lúc này, quả thật là dư vị còn kéo dài, dư âm còn văng vẳng bên tai, lượn lờ không dứt.

Hắn nói một cách chân thành và nghiêm túc: “Như học trưởng Cao Thành Tường vừa nói, ta cũng không dám mong trở thành bạn bè chân chính với các vị học trưởng, nhưng trong một xã hội dối trá đây cạm bãy như hiện nay, khi mọi người cần thì vẫn phải hỗ trợ lẫn nhau, dù thế nào cũng không được để người khác lợi dụng sơ hở, gây chia rẽ mối quan hệ của chúng ta.”

“Vẫn mong các học trưởng trở về báo lại với các vị trưởng bối, thành ý, tâm ý, thiện ý của quý gia, ta đều đã thu nhận, khi nào có thời gian, ta chắc chắn sẽ tới nhà thăm hỏi, gặp mặt tạ tội.”

“Tả học đệ nói quá lời rồi.”

Cao Thành Tường ngửa mặt lên trời thở dài, trước mắt, dường như xuất hiện nụ cười tươi như hoa của hai cô em gái.

Sau đó, hung hăng liếc mắt nhìn Ngô Hải Vân.

Nói cho cùng, trong cuộc chiến đấu sinh tử kia, Tả Tiểu Đa - kẻ giết người này phải gánh trách nhiệm không nhỏ, nhưng Ngô Vân Thiên là người khởi xướng, hắn cũng rất đáng tội.

'Thậm chí có thể nói, việc đổ hết trách nhiệm lên người Ngô Vân Thiên, cũng hoàn toàn hợp lý.

Không có người gây sự là hắn, làm sao sẽ có chuyện phía sau?

Tìm hiểu sâu hơn, thì chính là do nhà họ Ngô gia giáo không nghiêm, mới có đứa con trai bại hoại như vậy, mệt người mệt mình!

Hơn nữa, chọc ai không chọc lại chọc Tả Tiểu Đa làm gì? Ngươi muốn đấu sinh tử với người thì tìm người nào yếu muốn giết thì giết, cố tình tìm tới Tả Tiểu Đa, không chỉ bản thân bị giết chết, ngay cả hai em gái của ta cũng bị giết chết...

Bình luận

Truyện đang đọc