KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Tả Tiểu Đa không chịu bỏ qua: “Ta không chịu nổi có người chửi cha ta, thật sự là phản rồi...”

Tả Trường Lộ bên này an ủi vài câu sau đó lập tức cúp máy. Đau đầu xoa xoa mi tâm, sau đó lại gọi một cuọc điện thoại. “Ừm, là do Tiểu Cẩu Đát đó làm đó.”

“Há há há, làm rất tốt làm rất

t, ha ha ha... Không sao không sao.”

Bên khác, cánh tay đang đưa ra của Ngô Vũ Đình rơi xuống, tức giận nhìn Tả Trường Lộ: “Ta đưa tay cả nửa ngày muốn nói chuyện với con trai vài câu mà ngươi lại tắt máy như vậy hả?”

Tả Trường Lộ sững sờ.

Vừa rồi thật sự không nhìn thấy.

Lúc gọi điện thoại rõ ràng là Ngô Vũ Đình không có ở đây...

“Đến cả nghe điện thoại mà ngươi cũng không cho ta nghe, gọi điện thoại cho con trai cũng không thèm nói với ta một tiếng...”

Vành mắt Ngô Vũ Đình đỏ hoe: “Tả Trường Lộ, ta không thể sống với ngươi được nữa!”

Tả Trường Lí

“Ngươi có ý gì?” Ngô Vũ Đình khí thế to lớn: “Rõ ràng Tiểu Đa muốn nói chuyện với ta!” Cuối cùng Tả Trường Lộ cũng nắm được lý do, vội cã giải thích: “Tiểu Đa vốn

dĩ không hề hỏi đến ngươi trong điện thoại thì muốn nói chuyện với ngươi kiểu gì chứ? Vì vậy ta mới không nghĩ đến...”

Ngô Vũ Đình suýt bị tức chết, căm hờn nhìn Tả Trường Lộ: “Tối nay ngủ sô pha đi!”

Quay đầu bỏ đi.

Tả Trường Lộ ngẩn người Ta bị sao vậy?

Rốt cuộc ta bị sao thế này!?

Chuyện của công ty Tả Soái đã kết thúc như vậy.

Sau đó đám người Cổ Tề phát hiện... Tất cả những chuyện liên quan đến công ty cổ phần hữu hạn giải trí truyền thông điện ảnh Tả Soái đều thuận lợi đến khó tin, như có thần giúp đỡ!

Thủ tục giấy tờ nhanh chóng giống như sấm chớp.

Mặc dù chỉ là giấy tờ bình thường nhưng quá trình cơ bản cần phải có một khoảng thời gian nhất định, tiết tấu đều phải rõ ràng, người khác xếp hàng 7, 8 ngày còn chưa chắc có thể đến lượt, mà sau khi tự mình trải qua thì thường xuyên gặp được một số người có tâm trạng tốt...

"®, người đó... Làm gì? Ừ ừ, được rồi, hôm nay tâm trạng tốt, nào nào nào ta giải quyết cho ngươi...”

“Ồ, người đó... Ngươi không phải người đó sao? Hôm nay sao lại... Ừ ừ ừ, chỉ là một câu nói thôi mà, nào nào, đến đây đi.”


“Ồ, người đó... Sao ngươi đến đây rồi? Ừ ừ ừ, hôm qua gặp ngươi ta còn nghĩ là có duyên, hôm nay ngươi lại đến đại bản doanh của ta rồi... Được rồi, cứ làm cùng nhau đi

Sự trùng hợp giống như này khiến cho Cổ Tề cảm thấy mọi nơi trên thế giới này thật sự đều tràn đầy tình yêu!

Hóa ra công ty ta làm vẫn luôn không thành công được có thể là do tên không hay...

Sự việc thật sự rất thuận lợi, quá là suôn sẻ, liên quan đến việc tuyển người cho công ty cũng đặc biệt thuận lợi.

Cũng không biết vì sao mà liên tục xuất hiện giống như không có căn cứ. Rất nhiều rất nhiều người có thành tích vượt trội phù hợp với vị trí công tác một cách phi thường ở khắp mọi nơi cứ tự mình đến ứng cử.

Một công ty vốn sắp bị phá sản chỉ còn lại trên dưới 10 người cố gắng chống chọi, lần này sau khi dán thông báo tuyển dụng chỉ mất thời gian một buổi sáng mà người đã đông như trẩy hội!

Hơn nữa người đến đều rất tài giỏi, có bản lĩnh thật sự!

Mãi đến sau khi Cổ Tề có chút xấu hổ nói ra phương hướng hoạt động mới của công ty, thì mọi người mới rơi vào trạng thái lặng im tạm thời.

Đương nhiên không thể nói là công ty vu khống lớn được.

Về “Ý của ông chủ là muốn định hướng dư luận” kia cũng không thể nói quá rõ, chỉ có thể nói chút ít không rõ ràng.

Sau đó vào buổi chiều đã có hơn một nửa số người từ chức.

Cổ Tê âm thầm gật đầu, thế mới đúng chứ, nhiều người có bản lĩnh thật sự như vậy rơi vào chỗ này thì ta áy náy trong lòng lắm.

Phì, ta nghĩ gì vậy chứ, bọn hắn đi rồi mà ta còn vui vẻ được, đấy chính là đê tiện, tâm lí này của ta là gì đây!

Sau đó Cổ Tê còn chưa kịp điều chỉnh xong tâm lí thì lại có thêm một đám người tiến vào.

Mà đám người này đều là người chuyên nghiệp!

Tùy ý lôi ra một người cũng là nhân vật hung ác tiếng tăm lừng lẫy trong giới vu khống, là loại theo nghề đã nhiều năm, thân trải qua trăm trận chiến, có đoàn đội của riêng mình...

Lần này là chen chúc đến.

Hơn nữa mỗi một người đều nói năng rất hùng hồn đầy vẻ tự đắc đường. đường chính chính có lý lẽ có cơ sở: “Tự mình chiến đấu thật sự quá mệt mỏi. Một cây đũa quả thật rất dễ bị bẻ gãy, chỉ bằng hợp tác cùng nhau vượt qua khó khăn, xảy ra chuyện thì mọi người hợp lòng hợp sức, cũng có thể nhắc nhở lẫn nhau, không giẫm vào nhau...”

Trong vòng một ngày một đêm!

Chú ý, chỉ trong thời gian một ngày một đêm!

Số người tại chức của công ty cổ phần hữu hạn giải trí truyền thông điện ảnh Tả Soái đã vượt qua 500 người!

Còn là tinh hoa hàng đầu trong ngành!

Có rất nhiều người đều là loại vu khống thâm niên, nghe danh đã lâu tên tuổi vang dội khó lòng gặp mặt, tất cả đều là loại khiến cho đám người Cổ Tề nghe thấy đều có thể kinh ngạc đến thay đổi sắc mặt!

Lúc này, nhân tài đông đúc, tụ họp dưới trướng.

Nói là quần anh tập hợp còn có chút khiêm tốn đấy, căn bản chính là quần hùng tập trung, ai dám đấu cùng!

Tả Tiểu Đa cùng Lý Thành Long tỉnh giấc, ở tại trường học một ngày, sau khi về nhà hỏi thăm dò xét một câu: “Sao rồi?”

Câu trả lời nhận được trực tiếp khiến hai người Tả Tiểu Đa cùng Lý Thành Long sợ rớt hàm.

Trong thời gian một đêm, binh hùng tướng mạnh!

Một công ty có thực lực hùng mạnh chỉ đâu đánh đó cứ thành lập mạnh mẽ vang dội như vậy, với lại còn là của cá nhân!


Tả Tiểu Đa tấm tắc khen kì diệu.

“Tình hình kinh tế lúc này không tốt, có lẽ mọi người cũng trải qua khá khó khăn, những thứ khác thì công ty chúng ta không có nhưng tiền vốn thì tương đối dồi dào.”

Lý Thành Long thở dài nói: “Chuyện duy nhất ta lo lắng lúc này là chúng ta đưa cái kia lên, chỉ sợ phải dùng tiền như nước... Sẽ không ngừng đổ tiền vào đấy...

“Kiếm tiền không phải chỉ vì để ném đi sao?” Tả Tiểu Đa không xem trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc