KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Hạng Băng hừ một tiếng, đôi mắt xoay chuyển, đột nhiên hỏi Lý Thành Long: “Phù Phù, nếu ngươi có vợ cũng sẽ như vậy sao?"

"Vợ ?! " Lý Thành Long sợ hãi run rẩy: "Chữ này đối với ta thật sự rất xa xôi, xa không thể đụng tới."

"Ta nói là nếu!" Hạng Băng ghét bỏ giậm chân.

Lý Thành Long cười ha ha: "Độc thân chẳng lẽ không được sao? Tại sao lại phải tìm thú vui như là lấy vợ? Độc thân có thể tùy tiện trêu ghẹo, tùy thời trò chuyện, trêu đùa với mấy em gái, làm cho mập mờ, đi qua vạn bụi hoa nhưng không dính một chiếc lá nào, đây mới là cảnh giới tối cao! Thật sự có vợ thì làm sao còn có thể tùy tiện như vậy ... không thể muốn không thể muốn!

Còn không chờ hắn nói xong Hạng Băng đã đi rồi.

Cứ vậy lôi kéo Hạng Xung bước đi rồi, cũng không đi theo để đến lớp của Bà Thạch.

Lý Thành Long không cảm giác được không ổn chút nào, bước nhanh mấy bước đi theo bên cạnh Tả Tiểu Đa, vẻ mặt xúc động: "Nhìn Hạng Xung hôm nay như vậy ... Haiz, vừa nhìn thấy Chiến cái gì Quân kia thì chỉ số thông minh lập tức rớt xuống ba bậc, đều nói phụ nữ có thai ngốc ba năm, ta thấy đàn ông nhìn vừa ý ai thì ít nhất ở trước mặt hoàn toàn ngốc, ngốc đến tận cùng!"

Bắp thịt trên mặt Tả Tiểu Đa run rẩy: "Còn có nữa? Này là trọng điểm à?"

"Đương nhiên không phải, chờ buổi tối sau khi xong lớp của Bà Thạch, chúng ta đi qua nhìn một chút tiến độ của công ty Tả Soái. Đây mới là trọng điểm, đừng quên." Lý Thành Long dặn dò nói.

“Còn gì nữa?"

"Buổi tối hai ta huấn luyện chut nhỉ? Ta muốn kiểm tra tiến độ trước mắt một chút, ngươi là kiểu mẫu lý tưởng nhất!" Lý Thành Long thách thức nói.

" ... Giáo chủ."

Tả Tiểu Đa thở dài: "Ta phát hiện nhóm bạn trên mạng thật sự là mắt sáng như đuốc! Biệt danh này ở trên đầu ngươi thật sự là ... ông trời đã định, quả nhiên là có thể lấy sai tên nhưng không có lấy sai biệt danh!"

Lý Thành Long hèn hạ cười hì hì: “Quả thật như thế, ta càng ngày càng cảm thấy được biệt danh Tiện Vương này thật sự là rất thích hợp với ngươi, vừa vặn, rõ ràng rành mạch, ha ha ha ... "

Phù Phù cưoi to mot tran, han that sự hoan toan không y thức được y thật sự trong lời nói của Tả Tiểu Đa.

Càng quan trọng hơn ở một chỗ, hắn ... tuyệt đối không phải giả bộ.

Trong nháy mắt này, Tả Tiểu Đa thấy say!

Hắn thậm chí không ngờ Phù Phù lại dám gọi mình là "Tiện Vương", mà phát động phản kích!

“Phù Phù."

“Hả?"

“Haiz ... không có gì, ta thấy ngươi thật sự rất vui vẻ, rất tốt!

Ta Tieu Đa ngua mat len troi tho dai: "Mỗi mot tên cau độc than đều vui vẻ, mỗi ngày đều cười ngây ngô, khắp thiên hạ này ai cũng đều là anh em ... Chỉ có tới nhiều năm sau mới có thể biết chính mình lúc trước còn là cẩu độc thân rốt cuộc đã bỏ lỡ cái gì. Cầm một ly rượu cảm thán thời tuổi trẻ ngốc nghếch ... "

Lý Thành Long cười nhạt: "Lời này nói rất được, giống như ngươi có vợ chắc, muốn tỏ ra dáng vẻ người từng trải ít nhất trước hết thoát độc thân đi ?! "

Tả Tiểu Đa tức giận nói: "Ta đương nhiên là có vợ! Vợ của ta, xinh đẹp nhất thiên hạ!"

Lý Thành Long: "Ha ha ha ha ... "

Tả Tiểu Đa hung hăng trừng mắt: "Ngươi không tin à? Vợ của ta là người xinh đẹp nhất thiên hạ này!"

"Ha ha ha ha ... "

"Ha ha ha ha con khỉ, ta nói chính là sự thật! Ta có vợ! Lại còn là người xinh đẹp nhất thiên hạ!" Vẻ mặt Tả Tiểu Đa rất nghiêm túc.

“Ha hả."

Lý Thành Long không ha ha, đổi thành ha hả. Hơn nữa vặn vẹo quá mức; ý tứ rất rõ ràng: ta không muốn nói chuyện với tên lừa đảo như ngươi!

Thật sự nghĩ ông đây sẽ tin ngươi chắc!

Nói với người khác thì có lẽ người khác còn nửa tin nửa ngờ, nhưng lại nói với ta à? Ngươi cũng không nhìn xem Lý Thành Long ta là ai!

Chỉ số thông minh của Lý Thành Long ta ngươi có thể so sánh chắc?

Chỉ số EQ của Lý Thành Long ta ngươi có thể so sánh à?

Hiện giờ bên cạnh ngươi người xuất hiện nhiều nhất chính là ông đây có được không, hơn nữa trong bốn năm thời gian tiếp theo cả quá trình ta đều đi theo, sau đó ngươi dứt khoát nói cho ông đây ngươi khi nào thì có vợ, còn là người đẹp nhất thiên hạ hả ?!

Ha hả !!

Lừa chó, chó cũng không tin!

Vào ban đêm, Bà Thạch chủ yếu nói một sự kiện: lúc đao kiếm chém tới người, vào lúc đã không thể trốn thoát được!

Sau đó để Tả Tiểu Đa đi lên biểu thị.

Một kiếm quét qua lập tức đâm đến bả vai, đâm đến cổ họng, đâm đến trái tim, đâm đến các đốt ngón tay ...


"Cao thủ đối chiến, sống chết trong nháy mắt, một chút khác biệt đã hoàn toàn đủ để sửa lại thế cục chết!"

"Đây là khác biệt sống chết!"

Bắt đầu từ buổi tối hôm nay, Bà Thạch bắt đầu giảng dạy các loại kỹ thuật bảo toàn tính mạng, đủ loại kỹ xảo bảo toàn mạng sống, nếu tu vi của đối phương cao hơn so với ngươi, từ đầu đến cuối đè ngươi ra đánh, làm sao có thể sống tiếp, làm sao có thể hình thành tình huống cầu đường sống trong chỗ chết.

Nếu tu vi của đối phương vượt qua ngươi quá nhiều, thì trực tiếp chính là tình trạng nghiền áp, loại thời điểm này lại nên bảo toàn mạng sống như thế nào, làm sao tạo ra một cơ hội sống cho chính mình chạy trốn.

Bình luận

Truyện đang đọc