THẦN CHỦ Ở RỂ

Chương 1088

Cổ Hách nổi giận đùng đùng, chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây khiến lửa giận của ông ta cũng không thể áp chế được nữa.

“Cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ đến nay không có bất cứ thông tin hữu dụng, bên phía Ma Đô một chút manh mối cũng không tra được, cần các người làm gì nữa!”

Tông Hán lau máu trên trán, cố kiên trì: “Gia chủ, lão nô suy đoán, nếu chúng ta đã không tra được thông tin hữu dụng về Vương Bác Thần, vậy có phải chứng tỏ, cậu ta là quân cờ của quốc chủ hay không?”

Cổ Hách hằn học trừng mắt với ông ta: “Thông tin lợn cũng có thể đoán được thì có tác dụng gì? Nhưng năm nay quốc chủ và chúng ta tranh giành cấu xé lẫn nhau, ông ta bố trí sẵn quân cờ từ sớm, lẽ nào rất lạ sao? Cái tôi muốn không phải là những thông tin vô dụng này, cái tôi muốn là thông tin thật sự của Vương Bác Thần! Tôi muốn biết vai diễn của cậu ta ở cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ và chuyện ở Ma Đô! Thần chủ ở Hà Châu, nhìn như không hỏi chuyện của Đông Nam, trên thực tế là thần chủ đang tọa trấn Đông Nam Đạo!”

Cổ Hách hít sâu một hơi, bình tĩnh vài phần, lạnh nhạt nói: “Chỉ cần có đầu óc thì đều có thể đoán được, Vương Bác Thần nhất định là quân cờ mà quốc chủ bố trí sẵn từ lâu, hoặc sau lưng cậu ta chính là thần chủ! Vương Bác Thần ở Đông Nam Đạo gây ra mưa gió, thần chủ sẽ không biết sao? Tất nhiên là có thần chủ ủng hộ ở sau lưng!”

Tông Hán suy nghĩ một lát, nói: “Gia chủ, tôi có một suy đoán nhưng không dám khẳng định.”

Cổ Hách hờ hững nói: “Nói.”

Tông Hán cắn răng, thấp giọng nói: “Khi tôi đang điều tra thì phát hiện một chuyện, bên cạnh Vương Bác Thần, luôn có Tư Lam và Canh Phong đi theo. Lúc chuyện của nhà họ Trần xảy ra, có người nói với tôi, thành phố Hà Châu giới nghiêm, cả năm tỉnh Giang Nam Đạo tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp một, nghe nói lúc đó ba đại chiến thần, tứ đại chiến vương của Thần Thiên Các cũng xuất hiện, nhưng thông tin này không dám chắc thật giả.”

“Ngoài ra, lão nô đã dùng thời gian nửa tháng mới tra được một chút manh mối nhà họ Chu bị diệt, là do Vương Bác Thần làm, lúc đó cuồng đao Trần Bắc Vương – Trần Ứng Long đi theo bên cạnh. Còn nữa, trong sự kiện ở Ma Đô lần này, hình như Tà Vương Nhạc Ẩn Long đã xuất hiện…”

Lông mày của Cổ Hách càng nhíu càng chặt, hai mắt nhìn Tông Hán chằm chằm: “Vậy ông cảm thấy sẽ là người đó sao?”

Tông Hán mặt này trắng bệch nói: “Lão nô không dám khẳng định, nhưng nếu là thật, vậy thì phức tạp rồi.”

Mặt mày Cổ Hách rất u ám: “Chuyện này đừng truyền ra ngoài, giấu ở trong bụng. Nếu thật sự là một người, vậy chuyện này có chút kh ủng bố, cậu ta luôn che giấu thân phận là vì cái gì? Câu ta có phải biết được cái gì đó không? Nếu thật sự là một người, vậy thì lần này tôi khẳng định, cậu ta tới nhằm vào nhà họ Cổ chúng ta!”

Tông Hán cẩn thận hỏi: “Nếu là thật, chúng ta phải làm sao? Gia chủ, lão nô cảm thấy có lẽ có thể bày tỏ thiện chí, chủ động kết giao với Vương Bác Thần. Như vậy giữa chúng ta và quốc chủ cũng sẽ có một vùng hòa hoãn xung đột…”

Lời còn lại không cần ông ta nói nhiều, Cổ Hách cũng có thể nghĩ được.

Cổ Hách trầm tư nói: “Trước tiên xem thử bên phía quốc chủ đã, haizzz, dù sao chúng ta là thế gia, bây giờ một bước cũng không dám bước sai, một khi chúng ta đứng sai đội, mặc kệ quốc chủ hay là thế gia hào tộc, đều sẽ không tha cho chúng ta. Như vậy đi, hai ngày nữa là ngày cưới của Thanh Nhi, ông gửi thiệp cho Vương Bác Thần, xem thử thái độ của cậu ta, tiếp xúc một chút trước đã, có thể bán một ân tình.”

Bình luận

Truyện đang đọc