THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 335

Đoàng đoàng!

Như tiếng sét đánh ngang tai, khiến Chu Mộ hồn bay phách lạc, kinh sợ nhìn về phía Vương Bác Thần!

Trời ơi!

Chiến thần Trọng Thiên cũng đã tới rồi!

Ba vị chiến thần dưới quyền thần chủ đều tới đủ cả rồi!!

Ông ta rốt cuộc đã đắc tội với ai vậy chứ!!

Bùm!

Như là sấm sét giữa trời quang, hung hăng nện trên đầu Chu Mộ, khiến cho sắc mặt gã thay đổi thất thường!

Chiến thần tuyệt thế xuất hiện trong nháy mắt, tinh thần gã lập tức sụp đổ, cả người lập tức choáng váng!

Tứ đại hộ pháp chết trong nháy mắt!

Nhưng mà chuyện này không trọng yếu!

Tam đại chiến thần!

Tam đại chiến thần xuất hiện, tại sao bọn họ lại xuất hiện ở chỗ này? Sao bọn họ lại đối phó với nhà họ Lý!

Chu Mộ khiếp sợ, sắc mặt gã ảm đạm, hai tay bắt đầu phát run.

Đây là tam đại chiến thần dưới quyền Thần chủ!

Bọn họ xuất thủ, nhà họ Lý tất diệt!

Đáng chết, thật là đáng chết!

Nhà họ Lý lại dám đắc tội ba người bọn họ, đây khác nào tự mình đi tìm cái chết cơ chứ!

Tại sao gã lại đồng ý với Lý Thành làm cái gì. Tam đại chiến thần đã ra mặt thì cho dù có là Thánh Long Đường thì cũng không dám nói cái gì!

Chu Mộ hối hận vô cùng, nhưng mà đã quá muộn rồi!

Lý Thành sợ đến độ mặt không còn chút máu, gã thiên tính vạn toán thì cũng không tính đến trường hợp tam đại chiến thành sẽ ra mặt vì Vương Bác Thần!

Nên làm cái gì, gã nên làm cái gì bây giờ!

“Chuyện nhà họ Lý không liên quan tới tôi, tôi rút lui ngay đây! Tôi nguyện ý dâng lên tất cả tài sản của mình, bồi tội cho Thần chủ!”

Chu Mộ sợ hãi, vội vàng mở miệng xin tha. Mồ hôi lạnh chảy đầy trán, trong ánh mắt ngập vẻ sợ hãi!

Đùa cái gì thế này, tam đại chiến thần mà đã xuất thủ thì ai có thể ngăn cản được cơ chứ!

Đối nghịch với bọn họ thì đâu có khác gì tự tìm đường chết cơ chứ!

Gã phải rời đi ngay lập tức, lập tức xin lỗi Thần Chủ. Nếu không chắc chắn gã phải chết không nghi ngờ gì cả!

Huống hồ, ngoại trừ Thần chủ ra thì ai có tư cách để mà tam đại chiến thần đi đến tận nơi này cơ chứ!

Chuyện đã đến nước này thì việc Vương Bác Thần chính là thần chủ đến con heo cũng đoán ra được, Vương Bác Thần chính là Thần chủ đó!

Chu Mộ mới vừa rồi còn cao cao tại thượng, giờ khắc này lại trở nên vô cùng cung kính, hèn mọn dị thường.

“Loại giun dế như ông mà cũng xứng hay sao?”

Canh Phong cười nhạt.

Bình luận

Truyện đang đọc