THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 1180

Dạ Anh Thư vội vàng cầu xin, nhìn Vương Bác Thần với vẻ oán hận.

Vương Bác Thần buông cô ta ra, khuôn mặt vẫn lạnh lùng.

Dạ Anh Thư ho vài tiếng, cười nói: “Có phải là rất tò mò xem làm sao tôi biết được thân phận của anh? Hì hì, thứ tôi biết được không ít đâu. Như vậy nhé, chúng ta làm một cuộc giao dịch, tối nay anh cùng tôi đi tham dự một cuộc yến tiệc, giả làm bạn trai của tôi, tôi sẽ nói tất cả những gì tôi biết cho anh, thế nào? Tôi cũng không thể không được lợi gì chứ?”

Vương Bác Thần nói với vẻ khó chịu: “Tốt nhất là đừng có giở trò gì.”

Dạ Anh Thư cười khoa trương: “Được được được, Vương đại thần chủ của tôi, làm sao cô gái nhỏ này dám giở trò trước mặt anh chứ. Thật là, bây giờ trở thành thần chủ rồi không còn quan tâm đến tình nghĩa bạn bè rồi, haizz, xã hội bại hoại, lòng người gian trá. Người ta đã thành người của anh rồi, anh còn không thể dịu dàng với tôi một chút sao? Làm đau tôi rồi.”

Vương Bác Thần nhắm mắt lại, lười để tâm đến cô ta.

Trước đây anh chỉ biết nhà Dạ Anh Thư rất giàu có, cụ thể thì không hiểu rõ.

Cho rằng cô ta chỉ là một tiểu thư nhà giàu, hiện tại xem ra không phải như vậy.

Dạ Anh Thư không chỉ biết thân phận thực sự của anh mà còn biết chuyện của Phương Viên, xem ra người phụ nữ này không đơn giản.

Thấy Vương Bác Thần không quan tâm đến mình, Dạ Anh Thư giận dỗi giẫm chân ga, phóng thẳng trên đường.

Có điều, kỹ năng lái xe của cô ta không tồi nhưng đã dọa sợ những tài xế khác, bọn họ nhao nhao quát mắng không thôi.

“Đi, đi mua mấy bộ quần áo với tôi trước, ừm, cũng mua cho anh mấy bộ, người đàn ông của tôi không thể ăn mặc giản dị như vậy.”

Dạ Anh Thư cười mỉm, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần, trong lòng thầm mắng một tiếng, thật là đồ súc vật, lạnh lùng vô tình.

Bổn cô nương thật là mắt mù mà, dâng lần đầu tiên cho anh.

Bà Ngô nói không sai, tôi chịu thiệt lớn rồi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hừ, cho dù anh là Tôn Ngộ Không thì hôm nay cũng đừng mong thoát khỏi lòng bàn tay tôi.

Tôi muốn xem xem, anh đối mặt với Triệu Thanh Hà như thế nào.

Nghĩ đến đây, trên mặt Dạ Anh Thư lóe lên tia xảo trá, giả vờ nói: “Bạn học cũ, anh kết hôn chưa?”

Vương Bác Thần vẫn không quan tâm.

Dạ Anh Thư tự nói một mình: “Trai thẳng không hiểu phong tình như anh, chắc chắn vẫn còn độc thân đúng không? Hay là anh thật sự làm bạn trai của tôi đi, anh cũng đã làm người của thần chủ rồi, bên cạnh không có lấy một người phụ nữ?”

Vương Bác Thần vươn người, như thể không nghe thấy gì.

Dạ Anh Thư thầm mắng một tiếng ‘người đàn ông thối tha’, giẫm mạnh chân phanh, nói với vẻ tức giận: “Đến rồi, xuống xe!”

Vương Bác Thần liếc nhìn cô ta một cái và xuống xe.

Dạ Anh Thư trực tiếp bước xuống, ôm lấy cánh tay của anh, cơ thể đầy đặn dán chặt vào Vương Bác Thần giống như một đôi tình nhân thân mật.

 

Bình luận

Truyện đang đọc