THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 562

Không sai, nước R, lần này là thật sự điên rồi!

Bọn họ trước giờ chưa từng làm như vậy!

“Nếu, nếu điều này là thật, vậy thì đây là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta!”

Có người hít một hơi khí lạnh, nghiến răng nói.

Bọn họ kiêng kỵ nước R, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là thần chủ của nước R.

Năm đó, một kiếm của Nam Hải đó khiến bọn họ tới nay vẫn kinh hãi!

Có thể nói, nếu không có thần chủ của nước R tồn tại, vậy thì cho dù nước R xuất hiện mấy vị chiến thần, cũng không phải là đối thủ của Đệ Nhất Đế Quốc bọn họ!

Mà thần chủ của nước R, một mình chống tất cả, một mình thì khiến Đệ Nhất Đế Quốc của bọn họ cũng có hơi rén!

“Theo tôi thấy, chúng ta vẫn nên yên lặng quan sát động tĩnh, đừng quên, ba vị chiến thần kia của nước R là do thần chủ đích thân bồi dưỡng ra, bọn họ sớm đã đứng ở đỉnh phong của thế giới! Nếu muốn ra tay với nước R, chúng ta cần phải liên hệ với các cường giả khác, giảm mức độ nguy hiểm này xuống mức thấp nhất!”

Giọng điệu của Richard nghiêm trọng nói.

Những người khác đều không lên tiếng, có người hút thuốc, có người suy tư, tất cả đều đang cân nhắc xem lần này rốt cuộc là cơ hội hay nguy cơ!

Cuối cùng, Stephen vỗ bàn, nói: “Là thật hay giả, chúng ta hoàn toàn có thể kiểm chứng! Không cần bảo người khác qua đó, chỉ cần điều tra một chút, nơi đó của nước R hai ngày nay xảy ra một vài biến động, ba đại chiến thần của nước R ở đâu thì hoàn toàn có thể chứng thực suy đoán của chúng ta.”

“Nếu thần chủ của nước R không xảy ra chuyện, vậy thì nhất định sẽ không xuất hiện biến động, nhưng nếu xảy ra chuyện, vậy nhất định sẽ có điều động!”

Lời này khiến những người nắm quyền của Đệ Nhất Đế Quốc tìm được một chút cơ hội.

Đúng vậy, chỉ cần kiểm chứng qua, vậy rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đều có thể biết!

Vương Bác Thần cảm thấy mình quá mệt rồi, mí mắt nặng trịch không thể ngẩng lên được.

Anh cảm thấy mình rất lâu không có ngủ một giấc tử tế rồi.

Bây giờ, anh muốn ngủ một giấc thật ngon, ngủ tới mức quên trời quên đất, cái gì cũng không cần quan tâm, cái gì cũng không cần nhọc lòng.

Chỉ muốn ngủ như vậy, cố gắng nghỉ ngơi một lần.

Trong bóng tối.

Vương Bác Thần nghe thấy một tiếng khóc non nớt mơ hồ.

“Ba, ba…”

Trong lòng Vương Bác Thần không khỏi bực tức, rất phiền, đứa nhóc hư này, muốn ngủ một giấc thật ngon cũng không được!

Tới lúc cho cô bé một tuổi thơ hoàn chỉnh rồi!

Lúc này, anh lại nghe thấy tiếng khóc khác.

“Chồng, chồng…”

“Bác Thần, Bác Thần…”

Thật sự là quá đáng ghét mà, muốn ngủ yên ổn một giấc cũng không được, ồn ào cái gì chứ.

Vương Bác Thần bị ồn tới đau đầu, cố gắng mở mắt kiểu không tình nguyện ra.

Bình luận

Truyện đang đọc