THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 449

Bá đạo!

Ngông cuồng!

Tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn anh, trong ánh mắt cả đám như muốn phun lửa!

Anh không coi tam đại tông sư ra gì, không thèm để những đại lão ông lớn vào mắt, quả thực chính là kẻ ngông cuồng chưa từng có từ xưa đến nay!

Tên cuồng đồ này vậy mà dám mắng chửi tất cả bọn họ!

Nói rằng họ là rác rưởi, là kẻ có tiếng mà không có miếng!

Bọn họ đã từng thấy kẻ điên, nhưng chưa từng thấy một kẻ cuồng vọng như vậy!

Châu Phong lửa giận sôi trào, sát khí đằng đằng!

Một người tung người nhảy lên lôi đài, lớn tiếng nói: “Vương Bác Thần, lên đài, cùng nhau sinh tử chiến!”

“Châu Phong đây muốn đánh chết anh!”

“Hay! Đại sư ca uy vũ!”

“Đại sư ca, đừng để thằng nhãi này chết quá dễ dàng!”

“Đại sư ca, tra tấn tên này đến chết đi!”

Đám người của Chính Khí Môn giận dữ ngút trời!

Vương Bác Thần quá ngông cuồng!

Chính vì sự ngông đó mà đã chọc giận tất cả mọi người!

Châu Phong, ba mươi tuổi đã tu thành đại tông sư, đây là thiên tài đỉnh cấp ở Nước R.

Hiện tại lại bị một kẻ ở rể sỉ nhục.

Đừng nói Châu Phong, ngay cả những người khác ở đây cũng giận dữ không thôi!

“Trần Hiểu Sinh tôi xuất đạo nhiều năm, trong mười năm tu thành đại tông sư, không biết đã gặp qua bao nhiêu hạng người cuồng vọng, không biết đã giết qua bao nhiêu đồ đệ to gan, nhưng cậu vẫn là người đầu tiên chọc giận tôi như thế!”

Trần Hiểu Sinh lạnh lùng nói.

“Rác rưởi.”

Vương Bác Thần cười lạnh, chậm rãi bước lên lôi đài.

“Mày!”

Trần Hiểu Sinh ho mạnh, tức giận đến run rẩy!

Ông ta đường đường là đại tông sư, lãnh đạo một tỉnh thấy ông đều phải khách khí làm sao, phó hội trưởng hiệp hội võ đạo ở Giang Nam lại bị người ta năm lần bảy lượt chọc tức, không ngừng kêu là rác rưởi, đây chính là nỗi nhục rất lớn!

Một đại tông sư khác tên Mã Thái Cực trầm giọng quát: “Vương Bác Thần, đây là gia giáo của cậu sao? Mặc dù chúng ta không phải đại tông sư thì cũng là tiền bối võ đạo, cậu nên kính sợ mới đúng! Nhiều lần nói chuyện với tiền bối như thế cậu biết sai chưa!”

“Rác rưởi.”

Vương Bác Thần hừ lạnh.

“Chán sống rồi!”

Mã Thái Cực đập bàn đứng dậy, tức giận không thể kiềm nổi.

Bình luận

Truyện đang đọc