THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 45

Bà cụ Triệu cười mỉa nói: “Tạp chủng không biết trời cao đất dày, trước mặt nhiều người như vậy mà còn muốn đánh tao đúng không? Cút ra ngoài ngay lập tức…”

“Người phải cút chính là các người đấy.”

Lúc này, Tư Lam chạy tới, ánh mắt băng lạnh.

Ba người này thật sự muốn chết mà, dám đoạt thiếp mời của chủ!

Cô ấy tát một cái lên mặt bà cụ Triệu: “Chỉ có Triệu Thanh Hà có tư cách cầm thiếp mời vào khu A, ai cho các người là gan cướp đoạt thiếp mời chứ?”

“A? Chuyện này… Thư ký Tư, ngài…. ngài nghe tôi giải thích đã…”

Bà cụ Triệu ôm mặt, bị dọa đến hai chân run rẩy, lắp bắp nói không nên lời.

Bà già này cũng chỉ dám hoành hành trong nhà thôi.

Đối diện với Tư Lam, hồn phách cũng đều bị doạ bay cả rồi.

“Thư, thư ký Tư, đây là hiểu lầm, Triệu Thanh Hà là một đứa xui xẻo, nó đã xông vào…”

Triệu Hồng còn muốn giải thích.

Bốp bốp bốp.

Tư Lam đánh thêm hai ba cái nữa, tát đến miệng cô ta đầy máu: “Giải thích? Các người là thứ gì chứ, cũng có tư cách giải thích sao?”

Ba người mẹ con bà cháu nhà họ Triệu vội vàng quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ.

Tư Lam lạnh lùng nói: “Cút!”

Ba người bà cụ Triệu không dám đánh rắm dù chỉ một cái, bụm mặt, ỉu xìu bước ra khỏi khu A.

Triệu Thanh Hà có nghĩ thế nào cũng chẳng ngờ rằng thư ký thân cận Tư Lam của Thần Chủ sẽ thay mặt cô nói chuyện, cô căng thẳng: “Thư ký Tư, cảm ơn ngài.”

Tư Lam nào dám nhận lời xin lỗi của chủ mẫu, chỉ nói: “Vương Bác Thần từng là quân nhân, là đồng hương của tôi, vũ nhục các người chính là vũ nhục quân uy của Nước R ta. Các người đi vào đi, có chuyện gì cứ gọi tôi, không ai có thể ức hiếp các người đâu.”

Trần Ngọc không ngờ thân phận tham gia quân ngũ của Vương Bác Thần sẽ mang đến lợi lộc thế này, không khỏi sinh ra một chút địch ý với anh.

Vương Bác Thần lấy cớ đi vệ sinh để rời khỏi hiện trường.

Bên ngoài.

Ánh mắt Triệu Long thù hằn: “Vì sao thư ký Tư lại bảo vệ Triệu Thanh Hà như thế? Nhất định phải tra rõ.”

Bà cụ Triệu bụm mặt, cắn răng nói: “Không phải thư ký Tư bảo vệ Triệu Thanh Hà, mà là chúng ta giả mạo đã phá hư quy củ, sẽ khiến người ta nói thư ký Tư không giữ lời.”

Triệu Long nhíu mày gật đầu: “Không sai, nếu như thư ký Tư bảo vệ Triệu Thanh Hà thì đã sớm ra tay rồi, không cần chờ đến bây giờ. Tiện nhân đáng chết, nếu không phải nó làm ầm lên thì thư ký Tư cũng sẽ không tới, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho nó đâu!”

Triệu Hồng thầm run sợ: “Bây giờ phải làm sao? Thư ký Tư đã tức giận rồi, chúng ta có nên rời khỏi đây không?”

Bà cụ Triệu ác độc nói: “Không thể đi, bây giờ mà đi thì nhà họ Triệu chúng ta sẽ mất hết.”

“Chờ Thần Chủ xuất hiện, mẹ sẽ cược cái mạng già này, vạch trần thân phận thật sự của Triệu Thanh Hà, chắc chắn Thần Chủ sẽ tức giận, đến lúc đó chắn chắn Triệu Thanh Hà với Vương Bác Thần sẽ chết chứ chẳng còn gì phải nghi ngờ nữa cả.”

Bình luận

Truyện đang đọc