THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 972

Vu lão tam bỏ thuốc vào trong nước, mặc một bộ đồng phục, đi vào phía phòng nhốt Triệu Thanh Hà.

“Các người dựa vào đâu mà bắt tôi? Dựa vào đâu mà niêm phong công ty của tôi? Các người có chứng cứ gì? Đợi tôi ra ngoài, tôi nhất định sẽ khởi tố các người, lạm dụng chức quyền, tiếp tay cho giặc.”

Triệu Thanh Hà nói đầy khí khái.

Cô biết, công ty bị niêm phong, cô bị nhốt vào trong nhà giam, đều là do Tống Nguyên Lễ kia ở sau lưng giở trò!

Nếu là trước đây, cô còn hơi sợ.

Nhưng bây giờ cô không lo lắng, cô tin Vương Bác Thần rất nhanh sẽ cứu cô ra.

“Các người tốt nhất bây giờ thả tôi ra, nếu không các người không gánh nổi hậu quả đâu!”

Lúc này, Vu lão tam giả thành nhân viên chấp pháp đi vào, vâng dạ nói: “Triệu tổng, thật sự xin lỗi, đây là công việc của chúng tôi, phía trên dặn dò, chúng tôi cũng hết cách, xin cô hiểu cho. Tôi tin rất nhanh thì có thể điều tra rõ ràng, tôi cũng tin cô là bị oán, cô uống nước trước, không tới một tiếng nữa thì cô có thể ra ngoài rồi.”

Nói xong, ông ta đặt ly nước ở trước mặt Triệu Thanh Hà.

Triệu Thanh Hà vốn có hơi khát, khi không nhìn thấy nước còn không cảm thấy gì, nhưng sau khi nhìn thấy nước thì cảm giác khát nước trở nên rất mãnh liệt.

Cô cũng không nghĩ nhiều, theo cô thấy, Tống Nguyên Lễ là muốn dùng thủ đoạn bỉ ổi như này để ép cô.

Cô không tin Tống Nguyên Lễ dám thật sự ra tay với cô.

Vậy nên cô không nghĩ nhiều, cầm ly nước uống hai miệng nước trong ly.

Thấy Triệu Thanh Hà đã uống nước, trong mắt Vu lão tam vụt qua một tia sắc lạnh. Xé bỏ lớp ngụy trang, lạnh lùng nói: “Triệu Thanh Hà, cô nói xem cô tại sao không đồng ý cậu Tống chứ? Chỉ cần cô đồng ý cậu Tống, chuyện gì cũng không có. Sức mạnh của nhà họ Tống không phải là thứ mà nhà họ Trần các cô có thể so được, cậu Tống muốn chơi cô, Thiên Vương lão tử cũng không cứu nổi cô.”

Triệu Thanh Hà giật mình kinh hãi, đanh giọng quát: “Ông rốt cuộc là ai! Các người dám động vào tôi, hậu quả các người không gánh nổi đâu!”

“Ha ha, tôi biết chồng của cô có chút bối cảnh ở trong quân đội, cũng biết nhà họ Trần giàu có, đáng tiếc cô không biết, chút bối cảnh đó của các người, so với cậu Tống, cái rắm cũng không phải!”

Vu lão tam hoàn toàn không để tâm với sự uy hiếp của Triệu Thanh Hà, tiếp tục nói: “Tôi còn biết, thống đốc của Ma Đô – Lục Hưng Thịnh từng đến nhà họ Trần chúc thọ, tổng trấn thủ của Giang Nam Đạo – Sa Tiệp cũng từng đến nhà họ Trần chúc thọ, nhưng vậy thì sao chứ?”

“Lục Hưng Thịnh ông ta muốn thượng vị thì phải lôi kéo nhà họ Tống, nếu không an ủi nhà họ Tống, vị trí của ông ta ở Ma Đô ngồi không yên được! Còn về phía tổng trấn thủ Sa, ha ha, cô nghĩ rằng nhà họ Tống không có quan hệ sao? Vậy nên cậu Tống ngủ với cô, đó là vinh hạnh của cô, cô cho dù quậy tới chỗ Thiên Vương Lão Tử cũng không ai dám quản, hiểu không?”

“Tôi khuyên cô vẫn là biết điều một chút, cô cũng có người nhà, bây giờ cậu Tống chỉ bằng một câu nói thì đã niêm phong công ty dưới tên của cô, nếu chọc giận cậu Tống, người nhà của cô, không ai sống được cả. Đúng rồi, còn cả cô con gái đáng yêu đó của cô, tên là Vương Nguyệt Dao nhỉ? Tên ở nhà gọi là Dao Dao?”

Triệu Thanh Hà tức đến mức cả người gồng lên, muốn đứng dậy, lại phát hiện cả người không có sức, dần dần mềm nhũn ở trên bàn.

Ánh mắt hằn học trừng mắt với Vu lão tam.

“Súc sinh, đám súc sinh các người, chồng tôi sẽ không tha cho các người!”

Bình luận

Truyện đang đọc