THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 419

Chỉ cảm thấy tê cả da đầu, kinh hồn bạc vía.

Tiểu Trình dẫn theo mấy người đi vào, lôi Triệu Long và Jonh ra ngoài giống như là lôi chó chết.

“Chị Thanh Hà, Hồ tổng và Ngô tổng gọi điện thoại đến, hỏi là bây giờ chúng ta nên làm gì.”

Lan Tầm nhỏ giọng nói, cô ta đã bị Vương Bác Thần dọa sợ.

Triệu Thanh Hà nhíu mày, bây giờ không chỉ công ty Hoa Nguyện lâm vào tình thế khó khăn, ở bên phía nhà họ Hồ và nhà họ Ngô cũng chẳng tốt hơn là bao.

Với tình cảnh hiện tại, trên cơ bản là đang bao vây chặn đánh phía Triệu Thanh Hà, không cho bọn họ có bất cứ cơ hội nào để hít thở.

Phía thương hội Giang Nam lại trực tiếp thông báo với từng nhà cung cấp hàng hóa không được có quan hệ hợp tác với bất cứ người nào ở công ty Hoa Nguyện.

Thương hội Giang Nam là liên minh giữa các ông lớn ở bên phía Giang Nam, điều phối hầu như toàn bộ hoạt động kinh doanh của tất cả năm tỉnh thành ở Giang Nam.

Đối đầu với thương hội Giang Nam, đó là do bản thân mình tìm đường chết.

Đây chính là chuyện mà Triệu Thanh Hà thật sự lo lắng.

Nếu như chỉ có nhà họ Triệu và Jonh, cô còn có biện pháp tiếp tục chống đỡ, nhưng mà bây giờ thương hội Giang Nam lại ra tay, lại chặn đường.

Vương Bác Thần nắm lấy tay Triệu Thanh Hà, anh cười nói: “Nói với bọn họ muốn thì cứ cho bọn họ, không cần phải quan tâm, chỉ sợ là bọn họ không thể tiêu hóa được.”

Lan Tầm nhanh chóng trả lời lại.

Hồ Kiệt và Ngô Kỳ Long nhận được tin tức này, lập tức yên lòng.

Thần chủ đã nói như vậy rồi, còn có gì cần phải lo lắng nữa?

Không phải là các người muốn sản nghiệp của tôi à, không phải là muốn xin cho công ty Hoa Nguyện chết à, được thôi, cho các người tất, chỉ cần các người có đủ sức chịu đựng cơn giận của thần chủ là được.

Một đám ngu, ngay cả đối thủ của mình là ai mà cũng không biết rõ, vậy mà cũng dám đối phó, đúng là các người không còn thiết tha cuộc sống nữa rồi.

“Mặc dù thần chủ đã lên tiếng, nhưng mà chúng ta vẫn phải tiếp tục diễn kịch, để cho bọn họ cho rằng chúng ta sợ rồi, cho bọn họ thêm chút lửa, haha.”

Nụ cười của Hồ Kiệt có chút tàn ác.

Ngô Kỳ Long quỷ dị nói: “Chúng ta đi cầu xin phủ Thống đốc, sau đó lại tìm kiếm thêm nhiều mối quan hệ, khiến cho mọi người nghĩ rằng chúng ta đã tuyệt vọng rồi, để bọn họ đắc ý. Ha ha, tôi đột nhiên phát hiện ra biện pháp giả heo ăn thịt hổ như thế này thật là thoải mái quá đi thôi, bây giờ chúng ta lên đường.”

Bên phía Triệu Thanh Hà cũng không có biện pháp gì tốt, nên chỉ có thể án binh bất động, bình tĩnh quan sát hướng phát triển.

Mà lúc này có một tin tức nhanh chóng truyền đến.

Hồ Kiệt, gia chủ nhà họ Hồ cùng Ngô Kỳ Long, gia chủ nhà họ Ngô bởi vì không thể chống lại sự chèn ép của thương hội Giang Nam mà đã dẫn theo tất cả người của nhà họ Hồ và nhà họ Ngô chạy đến chỗ phủ Thống đốc cáo trạng.

Kêu than kể khổ một phen, quỳ gối ở trước cửa phủ Thống đốc cầu xin thần chủ ra mặt quản thúc thương hội Giang Nam.

Kêu phải gọi là thảm thiết, có thể nói là người gặp người thương, người nghe người xót.

Bình luận

Truyện đang đọc