THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 370

Bạch Liên Thành vốn còn muốn dùng thân phận để tổ chức tiệc, làm quen và xin lỗi, cho chuyện này qua đi.

Nhưng khi nghe thấy những lời của Miyamoto Ichiro, sắc mặt lập tức thay đổi.

Những người làm phim rất sợ bị xét duyệt, một khi bộ phim không được duyệt, tất cả công sức chăm chỉ sẽ bị đổ sông đổ biển!

Mấu chốt là không làm được gì hết, quyền duyệt nằm trong tay người ra, người ta tuỳ tiện tìm một cái cớ là cũng cho phim của bạn đi tong được rồi.

Nhưng những thứ này đều không quan trọng nữa, quan trọng Vương Bác Thần là sư phụ của thần y, điều này còn đáng sợ hơn cả phim không được duyệt nữa! !

Miyamoto Ichiro tuy rằng có quan hệ, nhưng cũng không đáng sợ như vậy, một người Nước J cho dù là có quan hệ, nhưng cũng đâu thể quản được chuyện nước R?

Nhưng Thần y Hoa thì khác, chính là thánh y đương thời của nước R đó! !

Thần y Hoa, đó là khách VIP của những siêu boss đó! !

Mạng lưới quan hệ của ông ta, tuyệt đối không phải thứ mà Miyamoto Ichiro có thể so được!

Nếu Thần y Hoa muốn xử một người, là chuyện chỉ trong một câu nói, lúc đó cả đời này bạn cũng đừng mong trở được mình!

Nghĩ đến đây, mồ hôi lạnh Bạch Liên Thành lập tức đổ xuống, nhưng ông ta vẫn không dám tin, Vương Bác Thần làm sao có thể là sư phụ của Thần y Hoa được?

Nhưng một người như Miyamoto Ichiro sẽ không bao giờ dùng cái này để gạt ông ta!

Tôn Liễu ngu ngốc, não có lỗ hổng sao, lấy chữ thì lấy chữ, sao miệng không có cái cửa nào vậy? Con điên này, đang so kè hơn thua với ai vậy chứ!

Cơn tức giận của Bạch Liên Thành dâng trào, chỉ cảm thấy toàn thân mình sắp vỡ tung, tức giận đến đầu não ong ong.

“Hiểu lầm, hiểu lầm, tôi đang xin đại sư Vương cho tôi cơ hội thôi.”

Bạch Liên Thành vốn đã có đốm trắng trên mặt, lúc này sắc mặt càng trắng hơn, quay người chỉ vào Tôn Liễu mắng: “Cô thật to gan, đắc tội với đại sư Vương, cô muốn chết sao. Ả điên này, lấy đâu ra cái gan so kè hơn thua vậy? Cô là cái thá gì!! mau cút qua đây cho tôi, lập tức quỳ xuống tạ lỗi với đại sư Vương đi!!! ”

“Hả?”

Tôn Liễu sững người, cả người cô ta đều ngây ngốc.

Bức “Lam Đình Tập Tự” này thật sự do Vương Bác Thần viết sao! !

Vương Bác Thần còn là sư phụ của Thần y Hoa! !

Tôn Liễu cao cao tại thượng, lập tức biến thành một con gà không có lông, đôi chân run lên vì sợ hãi.

Điều quan trọng nhất là chỉ cần một câu nói của người ta, đã có thể khiến phim không được duyệt rồi, nếu như vì chuyện này mà khiến phim không được duyệt, thì toàn bộ làng giải trí sau này sẽ không còn ai dám sử dụng cô ta nữa! !

Hơn nữa, nếu chuyện này không được giải quyết, Bạch Liên Thành nhất định sẽ phong sát cô ta! !

“Tôi, tôi sai rồi, đại sư Vương, là tôi có mắt không tròng, là tôi mắt chó xem thường người khác, ngài đừng để bụng, chỉ cần ngài không giận, ngài kêu tôi làm gì tôi cũng đồng ý.”

Bình luận

Truyện đang đọc