THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 381

Một ông lão tức giận đứng dậy, mọi người xung quanh thầm kinh ngạc, Chính Khí Môn, đây là môn phái rất nổi tiếng của giới võ đạo, hơn nữa, giới giải trí có không ít diễn viên võ thuật, đều xuất thân từ Chính Khí Môn.

Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn ông ta, giải thích trong bất lực: “Thanh Hà, Dạ Anh Như là bạn học cấp 3 của anh, giữa anh ta và cô ta không có bất kỳ quan hệ gì cả, cô ta là cố tình làm loạn.”

Viên Trình thấy Vương Bác Thần căn bản không thèm ngó ngàng đến mình, ở trước mặt nhiều người như vậy, ông ta bỗng cảm thấy mất hết mặt mũi, tức giận quát: “Cậu điếc rồi sao? Dám đánh đồ đệ của tôi, lập tức quỳ xuống xin lỗi cho tôi, nếu không cậu tàn rồi!!”

“Lá gan thật lớn, dám ở chỗ tôi gây sự, không muốn sống rồi sao?”

Ông hai của nhà họ Chu ở Đông Đạo đã đến, đằng sau có mười mấy vệ sĩ bảo vệ, trên tay đeo nhẫn vàng, tai to mặt lớn, mặt mày đầy dữ tợn.

“Đánh khách quý của tôi, phế oắt con này cho tôi!”

“Ngay cả ông hai Chu cũng bị kinh động rồi, thằng nhóc này chết chắc rồi.”

“Chỉ một Viên môn chủ thì đã không phải là người bình thường có thể chọc nổi, bây giờ ông hai Chu cũng xuất hiện rồi, cậu ta không chết cũng sẽ tàn.”

“Nghe nói Viên môn chủ đã đạt tới cảnh giới của tông sư võ đạo, thực lực phi phàm.”

“Lai lịch của giới võ đạo thần bí, tình hình cụ thể như nào chúng ta cũng không rõ. Nhưng tôi nghe nói, hàng chục tỷ người trên toàn thế giới, người thật sự có thể tu luyện võ đạo cũng chỉ có một tỷ người, mà trong một tỷ người này, người có thể đạt tới tông sư võ đạo không đạt tới năm mươi nghìn người, anh nghĩ xem đây là khái niệm gì?”

Có người tin tức nhanh nhạy, lời này vừa dứt, mọi người xung quanh hít ngụm khí lạnh.

Ở một tỷ người, tông sư võ đạo có không đến 50 nghìn người, điều này cũng quá khủng bố rồi.

Hồng Kim Phượng ở đằng sau vừa nghe những đồn đoán vô căn cứ này, lập tức lộ vẻ vui mừng, lẩm bẩm: “Triệu Thanh Hà, tiện nhân như cậu, đáng đời bị cắm sừng!! Hôm nay, tôi muốn xem cậu tan nhà nát cửa!!”

Bạch Liên Thành nhíu mày, giới võ đạo ông ta từng tìm hiểu một chút, đối với người bình thường mà nói là rất thần bí, bình thường những người này đều rất khiêm tốn, sẽ không ra tay.

Nhưng không ra tay không có nghĩa không tồn tại, những người đó mới là cường giả thật sự. Đương nhiên, loại giống như Diêm đại sư, Mã đại sư là kẻ lừa đảo mà thôi.

Nhưng vị tông sư Viên Trình này không đơn giản, đệ tử của ông ta đều là ngôi sao võ thuật nổi tiếng, không phải là võ thuật mang tính chất biểu diễn, mà là võ thuật giết người thật sự, ông ta từng tận mắt nhìn thấy.

Tuy Vương Bác Thần là sư phụ của Thần y Hoa, nhưng so với những người của giới võ đạo mà nói, vẫn không đủ tư cách. Những mối quan hệ của Thần y Hoa cũng không quản được giới võ đạo!!

Tôn Liễu như có suy tư, nếu cô ta có thể có quan hệ tốt với những thế lực như nhà họ Chu, Chính Khí Môn, còn cần sợ một Vương đại sư chó má hay sao? Cô ta có người của giới võ đạo chống lưng, còn sợ bị người khác phong sát sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng Tôn Liễu chợt mừng rỡ.

Đây là cơ hội của mình, mình không thể bỏ lỡ cơ hội lần này!!

“Viên tông sư, ông hai Chu, hai người không thể tha cho tên lừa đảo này!”

Bạch Liên Thành chợt sững người, Tôn Liễu đây là đầu óc bị cửa kẹp rồi sao? Những người này có ai là người cô có thể hô to gọi nhỏ?

Sau này nhất định phải tránh xa loại ngu xuẩn này ra, tránh khi sét đánh liên lụy tới ông ta.

Ngô Kỳ Long nhíu mày, nhìn sang Tôn Liễu.

Bình luận

Truyện đang đọc