THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 754

Năm đó ở Nhà họ Trần, Trần Ngọc là hòn ngọc quý trên tay, tất cả mọi người đều cưng chiều bà, đặc biệt bây giờ bà còn là con gái lớn của vợ cả ông Trần, càng là thịt trong lòng ông Trần, Trần Quốc Vinh.

Nếu không phải ông ta quá yêu thương Trần Ngọc, nếu Trần Ngọc chỉ là người không quan trọng ở Nhà họ Trần, thì năm đó ông Trần cũng không vì Trần Ngọc bỏ trốn nên tức quá phải vào viện.

Yêu càng sâu, trách càng nặng!

“Mẹ nói rất đúng! ”

Vương Bác Thần vỗ tay với Trần Ngọc.

Cũng không biết vì sao, dáng vẻ bây giờ của Trần Ngọc, làm cho Vương Bác Thần xúc động muốn khóc.

Anh bất chợt nhớ về mẹ của mình, Lý Kỳ.

Năm ấy, mẹ anh cũng là cô cả nhà họ Lý!

Năm ấy, mẹ anh cũng là hòn ngọc quý trong tay.

Nhưng vì tên cặn bã Vương Hạo, tất cả đều đã thay đổi.

Có lẽ từ tận sâu trong đáy lòng, Vương Bác Thần cũng mong rằng năm ấy nếu mẹ mình có thể kiên quyết giống như Trần Ngọc thì tốt biết mấy, nếu có thể mạnh mẽ giống như Trần Ngọc thì tốt rồi.

Nếu năm ấy mẹ anh mạnh mẽ hơn một chút, ích kỷ đi một chút, thì mấy người Lý Kiệu cũng không dám ra tay với mẹ anh.

Nhưng mẹ anh quá mềm lòng.

Đấu gạo nuôi ân, gánh gạo dưỡng thù. Mẹ anh làm nhiều việc cho Nhà họ Lý như thế, kết quả cũng chỉ nhận được lấy oán báo ơn.

Nếu năm ấy lòng dạ mẹ anh tàn nhẫn hơn một chút, cắt đứt với Nhà họ Lý, thì sẽ không để cho bọn họ dám làm chuyện mất hết tính người kia.

Cảnh ngộ của mẹ anh năm ấy, giống với mẹ vợ, nhưng mẹ vợ may mắn hơn mẹ anh.

Có lẽ vì cũng nghĩ đến mẹ, nên trong lòng Vương Bác Thần càng muốn mẹ vợ vẻ vang trước mặt người nhà họ Trần, làm cho những người từng khinh thường mẹ vợ, phải quỳ xuống cầu xin bà quay về.

Đây cũng có thể là chuyện Vương Bác Thần muốn làm cho mẹ mình từ tận đáy lòng.

Ngay lúc này đây, bất chợt chưa kịp nhận ra, nhưng Vương Bác Thần đã coi Trần Ngọc thành mẹ của mình.

“Cô, cô, cô, cô thật to gan!! Trần Ngọc, cô muốn tạo phản đúng không? Hôm này là tiệc mừng thọ của ba, cô định làm gì! ”

Bỗng nhiên Trần Ngọc bùng nổ, khiến Trần Vinh cảm thấy hơi sợ, năm ấy ở Nhà họ Trần chẳng ai không sợ vị cô cả này!

Lúc trước Trần Ngọc khúm núm, Trần Vinh cảm thấy, ông ta sắp nuốt chửng Trần Ngọc.

Nhưng bây giờ ông ta mới nhận ra, mình vẫn chưa hiểu hết tính cách của Trần Ngọc!

“Anh câm miệng cho tôi! Nếu muốn đuổi tôi, thì cũng phải là Trần Quốc Vinh, anh không có tư cách! ”

Lúc này, tất cả lửa giận của Trần Ngọc đều bùng nổ, bà ôm Dao Dao, nói: “Thanh Hà, Bác Thần, vào trong cùng mẹ! ”

Triệu Thanh Hà thầm nuốt nước bọt, không ngờ khi mẹ mình tức giận lại mạnh mẽ đến như vậy.

Vừa nẫy cô còn tưởng mẹ mình khoác lác trước mặt cô và Vương Bác Thần, không ngờ lại là thật.

Bình luận

Truyện đang đọc