THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 414

“Ông…….”

Triệu Thanh Hà tức đến rơi nước mắt, cô mặc dù sớm đã không yêu cầu xa vời việc người nhà họ Vương có thể thay đổi, nhưng bên kia thủy chung vẫn là nhà nội của mình, đáy lòng cô, ít nhiều cũng là ôm ấp một tia hy vọng, hai bên có thể hòa hảo.

Cô thậm chí còn hy vọng xa vời rằng chỉ cần bên nhà họ Triệu chân chính nhận thức được sai lầm của mình, vậy thì bản thân cũng sẽ giúp nhà họ Triệu phát triển lên.

Nhưng mà cô không ngờ rằng, người nhà họ Triệu khúm núm lúc trước chỉ là làm bộ làm tịch, chỉ là khuất phục trước cường thế của đám người ôn thần.

Đợi bây giờ có chỗ dựa lớn hơn, liền lộ ra bộ mặt đáng ghét!

Xem ra, bản thân vẫn thật là quá ngây thơ rồi, có một số người, hắn vĩnh viễn cũng không nhận thức được sai lầm của mình, chỉ biết trách móc người khác không ngừng, chỉ biết không ngừng đem cái sai đổ lên người người khác!

Tục ngữ nói, khi người ta gặp khó khăn, bạn giúp người ta một ít, người ta sẽ rất cảm kích bạn, nhưng khi bạn giúp quá nhiều, khiến họ ỷ lại bạn, khi bạn ngừng giúp đỡ sẽ khiến họ ghét ngược lại bạn, nhưng ít nhất còn nhớ một chút ân tình. Còn người nhà họ Triệu, nhưng là không bao giờ ghi nhớ qua tình cảm, có thì chỉ là yêu cầu vô hạn, chỉ là lòng tham không đáy!

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn một màn này, cũng không có can thiệp.

Anh muốn để cho Triệu Thanh Hà, tận mắt nhìn xem bộ mặt thật sự của người nhà họ Triệu, đây là một đám quỷ hút máu, là một đám ruồi nhặng.

Mãi mãi cũng không đáng để đồng tình, hôm nay không để cho Triệu Thanh Hà triệt để nhìn rõ bộ mặt buồn nôn của bọn họ, tương lai Triệu Thanh Hà sẽ còn chịu thiệt.

Triệu Thanh Hà cắn răng nói:” Ông cút ra ngoài, công ty Hoa Nguyện, cho dù tôi dùng một mồi lửa đốt đi, cũng sẽ không bán cho ông!!”

Triệu Long châm chọc nhìn Triệu Thanh Hà, tựa hồ một chút cũng không nóng nảy, phảng phất rất nắm chắc có thể lấy được công ty Hoa Nguyện.

Lúc này Jonh bên cạnh dùng tiếng quốc ngữ sứt sẹo của mình mở miệng, vô cùng ngạo mạn nói: “Cô Triệu Thanh Hà, khánh ninh không cần tức giận, ổ vui mừng ổ mộng có thể xem xét tột một chút. Công ty Hoa Viên bán cho ổ, đối với ninh chỉ có lợi, lúc này nê mộng tự do phá bỏ cái tiểu khu kia, nệ tốt nhất nhìn một cái.”

(Cô Triệu Thanh Hà, mong cô không cần tức giận, tôi vui mừng, tôi muốn cô có thể xem xét kỹ một chút. Công ty Hoa Nguyện bán cho tôi, đối với cô chỉ có lợi, lúc này chuẩn bị phá bỏ cái tiểu khu cô muốn kia, cô nên xem kỹ một chút.)

Triệu Long tựa như tay sai, giống như một bộ Hán gian, chỉ vào Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói:” Triệu Thanh Hà, mày chịu cũng phải chịu, không chịu cũng phải chịu, bây giờ đội phá dỡ hình như đã qua đó rồi, mày nếu như không đồng ý, cả nhà chúng mày tối nay cút ra đường mà ngủ đi! Ah, đúng rồi, người của tao đã đến phần mộ tổ tiên bên kia rồi, nếu mà mày không chịu, mộ phần của ba mày tao liền đào lên. Tao cho mày thời gian nửa ngày để suy nghĩ, nếu đồng ý thì cả nhà chúng mày liền đến trước mặt mộ phần của Húc quỳ xuống, quỳ 3 ngày sám hối.”

“Ông vô sỉ!!”

Triệu Thanh Hà cuồng loạn mắng, cô đến cùng vẫn là đánh giá thấp đám người độc ác Triệu Long.

“Vô liêm sỉ à? Mày nói đúng rồi đó, tao vô liêm sỉ như vậy đấy, mày có thể làm gì được tao?”

Triệu Long không hề tức giận chút nào, nhìn thấy Triệu Thanh Hà tuyệt vọng như vậy, trong lòng ông ta sinh ra một loại cảm giác khoái cảm vì đã trả thù thành công.

Hơn một tháng nay ông ta vẫn luôn nhẫn nhịn, vẫn luôn tìm kiếm cơ hội.

Bình luận

Truyện đang đọc