THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 847

Mà Nội Kình mạnh mẽ còn làm ngũ tạng lục phủ của ông ta chấn động giống như đều bị lệch khỏi vị trí, mở miệng phun ra một búng máu lớn!

Đây chính là sức mạnh của võ tông!

“Tưởng Mẫn, bà muốn nhà họ Trần, tôi cho bà. Bà muốn giết tôi, tôi để cho bà giết, thả những người khác ra đi!”

Trần Quốc Vinh hoàn toàn tuyệt vọng. Ông ta hối hận tại sao mình lại muốn bao dung Tưởng Mẫn nhiều năm như vậy, hối hận trước đây không thể chống lại sự cám dỗ của Tưởng Mẫn, mới để xảy ra bi kịch như bây giờ.

“Tôi muốn giết ông, những người khác… cũng phải chết! Diệt cỏ không diệt tận gốc, lẽ nào chờ bọn chúng trả thù tôi?”

Tưởng Mẫn cực kỳ tàn nhẫn, trên mặt không có chút thương hại và hổ thẹn nào.

“Người đàn bà độc ác này, bà không được chết tử tế!”

Trần Quốc Vinh tức giận tới đỏ cả mặt, máu trào qua khóe miệng.

Ông ta hối hận muốn chết, đây đều là tội lỗi do ông ta gây ra!

“Lão già, tôi đã bảo ông sớm giao nhà họ Trần cho tôi, ông mãi không chịu cho tôi! Bây giờ hối hận rồi sao?”

Trần Trạch Khôn đá mạnh một phát lên người Trần Quốc Vinh, mắng: “Lão già đáng chết, tôi gọi ông là ba nhiều năm như vậy, mẹ nó ông còn đề phòng tôi, trước sau cứ muốn để cho thằng vô dụng Trần Vinh kia kế thừa nhà họ Trần! Bây giờ, ông hối hận cũng đã muộn rồi!”

“Ông muốn chết!”

Nhưng vào lúc này, một tiếng gầm hét giận dữ đột nhiên từ phía ngoài truyền đến. Giọng nói còn chưa dứt, một bóng người đã xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Trần Trạch Khôn còn không kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cả người đã bay ra ngoài, đập mạnh vào trên tường. Mặt tường xi măng bị đập cho xuất hiện vết nứt. Còn ông ta từ từ trượt từ trên tường xuống giống như một bãi bùn nhão vậy.

Vương Bác Thần… đến rồi!

Cảnh tượng xảy ra đột ngột làm mọi người giật mình.

Tất cả còn chưa kịp phản ứng, Trần Trạch Khôn đã ngay chết trước mặt.

Thậm chí chờ tới khi La võ tông kịp phản ứng, Trần Trạch Khôn đã chết tới không thể chết thêm!

Tường xi măng cũng bị đập nứt, có thể tưởng tượng được cú đá này của Vương Bác Thần mạnh tới mức nào, trong lòng anh phẫn nộ tới mức nào.

“Cậu là ai?”

Trong lòng La võ tông thầm giật mình, cảnh giác nhìn Vương Bác Thần.

Người thanh niên này cho ông ta cảm giác cảm giác có phần thâm sâu khó lường!

Tốc độ vừa rồi, thậm chí ngay cả ông ta cũng không kịp phản ứng.

“Ông đánh à?”

Vương Bác Thần nhìn về phía Hoa Mạnh Trường và Trần Quốc Vinh. Hoa Mạnh Trường vốn đã gãy hai chân, lúc này bị một tát của La võ tông đánh cho cũng mất luôn nửa cái mạng, trong thất khiếu đều chảy máu.

Bình luận

Truyện đang đọc