THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 815

Không quen biết.

Vậy chắc chắn là quen biết, hơn nữa quan hệ còn không tệ.

Triệu Thanh Hà này đúng là vẫn quá đơn thuần.

“Vậy thì tôi đoán sai rồi.”

Bao Đình Cẩn cười, bỏ qua chủ đề này: “Thật ra hôm nay tôi đến là có một thắc mắc muốn hỏi hai người. Tôi chỉ nhớ trước khi Trần Võ Tôn tới, ba thần y Hồ Vụ, Tả Sướng, Triệu Linh đã đến, nhưng chuyện sau khi Trần Võ Tôn đi thì tôi chẳng thể nhớ được nữa, sau khi Trần Võ Tôn đi đã xảy ra chuyện gì, hai vị có biết không?”

Nói xong, Bao Đình Cẩn tiếp tục quan sát những biểu hiện nhỏ trên mặt Triệu Thanh Hà.

Triệu Thanh Hà vô thức nhìn Vương Bác Thần, nhất thời không biết nên nói gì.

Cô lại nhớ tới những gì Vương Bác Thần nói, Hồ Vụ hạ độc những người này khiến họ không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì.

Vì vậy cô hơi ngừng lại một chút rồi nói: “Sau khi Trần Võ Tôn đi, chúng tôi cũng đi, không biết chuyện xảy ra sau đó. Chẳng phải ông chủ Bao vẫn ở đó ư? Chẳng lẽ lúc sau xảy ra chuyện gì?”

Đến lúc này về cơ bản Bao Đình Cẩn đã có được kết quả mình mong muốn, ông ta cười bảo: “Sau khi hai vị đi, tôi cũng có việc đi luôn, nhưng tôi nghe nói sáu thần y suýt nữa thì đánh nhau, nhưng cụ thể thế nào thì tôi không biết. Tôi là dược thương mà, vậy nên muốn làm rõ có phải giữa mấy vị thần y đã xảy ra chuyện gì không vui hay không để chuẩn bị tinh thần. Haiz, thời buổi này làm ăn khó lắm, không cẩn thận là đắc tội người khác ngay.”

Vương Bác Thần thầm thở dài.

Không nỡ nhìn.

Cuộc đối đầu này bà xã anh thất bại hoàn toàn rồi!

Chẳng có chút cơ hội thắng nào cả.

Đúng lả khoảng cách giữa học sinh tiểu học và giáo viên.

“Ồ, nếu ông chủ Bao cũng không biết thì chúng tôi lại càng không biết rồi.”

Triệu Thanh Hà thầm thở phào, xem ra Bao Đình Cẩn chưa biết thân phận của Bác Thần, chỉ tới để thăm dò tin tức thôi.

Bao Đình Cẩn lại thuận thế nói tiếp: “Tổng giám đốc Triệu, không biết cô có hứng thú với y dược không? Nếu có hứng thú thì chúng ta có thể hợp tác.”

Một chút vui mừng thoáng qua trong mắt Triệu Thanh Hà, nhưng cô không thể hiện ra ngoài mà chỉ bảo: “Hiện tại công ty Hoa Nguyên vẫn chưa có kế hoạch về mảng này, nếu sau này có ý định thì hy vọng có thể có cơ hội được hợp tác với ông chủ Bao.”

“Vậy chúng ta quyết định như vậy nhé.”

Mọi biểu cảm nhỏ và thái độ của Triệu Thanh Hà đều lọt vào mắt Bao Đình Cẩn.

Sau một vài câu hàn huyên nữa, Bao Đình Cẩn mời Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần tới tham gia hôn lễ của con trai mình.

Sau khi để lại hai tấm thiệp mời, ông ta đứng dậy ra về.

“Bác Thần, vừa rồi em không nói gì sai chứ?”

Triệu Thanh Hà vui vẻ hỏi.

 

Bình luận

Truyện đang đọc