THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 172

Triệu Thanh Hà đã biết chuyện, cười nói: “Sau này em cứ gọi anh rể đi.”

“Hả? Anh, anh rể?”

Tiểu Lan ngốc nghếch nhìn Vương Bác Thần, đôi mắt tràn đầy sùng bái, lấp la lấp lánh.

Hàng chục công nhân gây ra rắc rối, anh chỉ cần dăm ba câu là đã giải quyết xong.

Hơn nữa, cuối cùng khi anh chỉ huy Canh Phong đó tới đổ tiền, thực sự đẹp trai chết đi được!

Vương Bác Thần nói đùa: “Sao, tôi không đủ tư cách làm anh rể của em à?”

“Không, không, không phải, em, em, em….”

Tiểu Lan cuống đến mức sắp bật khóc, ngay sau khi tốt nghiệp cô đã được Triệu Thanh Hà tuyển vào làm thư ký, hơn nữa mức lương còn được 24 triệu hơn, cô đã rất cảm kích rồi.

Bây giờ, Triệu Thanh Hà vậy mà lại chủ động nhận mình là em gái của cô, tình nghĩa này thật sự quá quý trọng.

“Tiểu Lan, mặc kệ anh ấy đi.” Triệu Thanh Hà kéo tay Tiểu Lan cười nói: “Trong khoảng thời gian này, những biểu hiện của em chị đều nhìn thấy, mỗi tối em tan ca trễ nhất, sáng sớm em đều là người tới công ty đầu tiên, phải chịu trách nhiệm cho những nhiệm vụ nặng nề nhất, còn chịu đựng những lời chỉ trích từ các đồng nghiệp khác. Dù mới tốt nghiệp nhưng em đã hoàn thành rất tốt công việc của mình. Lan Tầm, em được trở thành nhân viên chính thức rồi đó.”

“Triệu tổng, em, em cảm ơn.”

Tiểu Lan bật khóc vì kích động, cô vừa tốt nghiệp, chưa có kinh nghiệm, lại không có người thân ở thành phố này, cô sợ mình làm không tốt nên đã vô cùng cố gắng.

May mắn thay, những nỗ lực của cô đã không vô ích, Triệu tổng đều biết.

“Tôi biết, em rất kích động khi có được một người anh rể như tôi, nhưng, bây giờ em phải phụ trách một việc rất quan trọng, công việc làm ăn của Trần Thiên Minh đều do Lão Ngũ đảm nhiệm, sau này, Lão Ngũ sẽ chỉ nghe lời công ty Hoa Nguyên, em phối hợp với Lão Ngũ, xử lý chuyện này cho tốt trước đã.”

Vương Bác Thần cười nói.

“Cái gì?”

Triệu Thanh Hà túm lấy vai Vương Bác Thần, vẻ mặt khó tin, không ngừng phát run: “Anh vừa rồi nói cái gì, anh nói lại xem!”

Lan Tầm mừng rỡ nói: “Chị Hà, chuyện là như thế này, anh rể và Canh Phong đã đi diệt tên Trần Thiên Minh đó rồi, hơn nữa trung tâm tắm rửa của Trần Thiên Minh cũng bị thư ký Canh phong tỏa.”

“Tiêu, tiêu diệt Trần Thiên Minh rồi?”

Triệu Thanh Hà sửng sốt, một lúc sau, mới ngạc nhiên nhìn Vương Bác Thần.

“Tiểu Canh ra tay rồi?”

Vương Bác Thần gật đầu, đúng là Canh Phong đã giết, mình không có ra tay.

“Chúa ơi, để tôi tĩnh tâm lại, để tôi tĩnh tâm lại đã.”

Triệu Thanh Hà vội túm lấy cánh tay của Vương Bác Thần, vỗ vỗ ngực mình.

Tin tức này thực sự rất sốc.

Trần Thiên Minh, đó là nhà thầu lớn nhất ở thành phố Hà Châu này đó.

Với thực lực của ông ta, đã trở thành tập đoàn xây dựng lớn nhất bên cạnh nhà họ Hồ.

Nhưng ai cũng biết Trần Thiên Minh thực chất là một con chó điên do nhà họ Lý nuôi, chuyên trấn áp nhà họ Hồ.

Trần Thiên Minh đã đấu với nhà họ Hồ vài lần, chính nhà họ Lý đã ủng hộ phía sau.

Bây giờ, một người như vậy đã bị tiêu diệt!

Bình luận

Truyện đang đọc