THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 471

“Người này nhất định thuộc hàng Võ Tôn trở lên, không lẽ anh ta chính là Võ Tông sao? Cái người trẻ tuổi kia không biết là ai? Làm sao có thể có một cường giả bảo vệ anh ta như vậy chứ?”

Suy nghĩ này vừa xuất hiện thì Sài Kiện đã không kìm chế được sự run rẩy!

Trong nhà anh ta có hai vị Võ Tôn, anh ta hiểu rõ hơn ai hết về giới võ đạo!

Anh ta biết rõ, chắc chắn Võ Tôn không thể làm được đến mức như vậy.

Bởi vì sau khi trở thành Võ Tôn, ở nước R có một phân cấp riêng, Chiến tướng.

Nếu dưới Võ Tôn thì không có tư cách có được danh xưng đó.

Anh ta nhớ, hai vị Võ Tôn trong nhà đã từng nói với anh ta rằng, nếu gặp được Võ Tông ở cấp bậc chiến tướng thì tốt nhất là không nên đắc tội.

Nếu đắc tội phải, đối phương không bằng lòng tha cho thì chỉ có một con đường chết.

Mồ hôi lạnh không ngừng túa ra trên trán anh ta, sau lưng anh ta cũng đã ướt đẫm mồ hôi.

Vô vàn suy nghĩ lóe lên trong đầu anh ta, anh ta còn chưa kịp phản ứng thì đã nhìn thấy một nụ cười xấu xa trên gương mặt của Trần Ứng Long.

Một giây sau, anh ta cảm thấy chiếc xe đang bay thẳng lên cao, sau đó là trời đất quay cuồng rồi đập mạnh xuống đất.

Rầm!

Trước con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, người đàn ông mang đao kia nhẹ nhàng vứt chiếc xe đua đi.

Shhh!

Đám đông cùng há hốc mồm kinh ngạc!

Lúc trước vị đạo diễn kia có nói, Châu Phong đứng trước mặt mọi người nâng chiếc xe con nặng 1.5 tấn đi 100 bước. Mặc dù đúng là tin thật nhưng dù sao bọn họ cũng không được tận mắt nhìn thấy, cũng không cảm nhận được sự đáng sợ đó.

Nhưng hiện giờ bọn họ tận mắt nhìn thấy người đàn ông mang đao kia không những ngăn được chiếc xe đua Lykan, tốc độ hơn 200 và còn nhẹ nhàng ném nó ra xa mấy trăm nét. Cảm giác chấn động này thật sự đã lên đến đỉnh điểm!

Cảm giác chấn động và sợ hãi giống như người cổ đại nhìn thấy máy bay vậy.

Giống như trời sập đất tan, làm mọi người sợ mất mật.

Hơi thở của Trần Ứng Long hơi hỗn loạn, hai tay run rẩy đến mức hơi tê liệt, vì dù sao việc ngăn được chiếc xe đua Lykan tốc độ hơn 200 vừa nãy khó hơn việc nhấc chiếc xe con, đi bộ 100 bước rất nhiều.

Dù sao bản thân cũng không đáng sợ như ba vị chiến thần kia, nếu ba vị chiến thần vô song kia có một người ở đây thì vừa rồi cũng có thể đá tung.

Mặc dù bản thân cũng thuộc hàng Võ Vương, nhưng để bước thêm một bước, trở thành võ hoàng, dành được danh hiệu chiến thần thì vẫn còn một con đường rất dài cần phải đi.

Một bước này không dễ gì mà đi được.

Trần Ứng Long không phải là Võ Tôn như vị đạo diễn kia suy đoán, càng không phải là Võ Tông cấp bậc chiến tướng mà còn cao hơn Võ Tông một bậc, Võ Vương.

Trong quân đội, Võ Vương được vinh dự gọi là Chiến vương.

Còn Trần Ứng Long được quốc chủ đích thân phong tặng danh hiệu, Trấn Bắc Vương!

Là một trong bốn đại chiến vương bên dưới thần chủ.

Bình luận

Truyện đang đọc