THẦN CHỦ Ở RỂ

 

CHƯƠNG 934

Vẻ mặt Khấu Thanh cổ quái nhìn về phía đại biểu nhà họ Tưởng.

Đây là cái thứ ngu ngốc từ đâu đến?

Đầu óc có bệnh sao?

Một đám đầu heo!

Vương Bác Thần từ đầu đến cuối đều bình tĩnh như vậy, mấy người có từng nghi ngờ?

Nếu Vương Bác Thần thật sự giở trò bịp bợm, sáu người bọn họ sẽ có biểu hiện như vậy?

Mấy người đã muốn chết, vậy thì thành toàn cho mấy người.

Nhưng mà Bùi Đăng Khoa đoạt trước một bước chặn đại biểu nhà họ Tưởng, thản nhiên nói: “Được, chúng tôi thừa nhận tiền đặt cược trước đó, không giúp Vương Bác Thần. Cậu ấy mà thua, sống hay chết chúng tôi cũng không quản.”

Bùi Đăng Khoa chính là lo lắng, người thế gia hào tộc thua không nhận, cho nên cố ý nói như vậy.

Chính là muốn xác nhận một lần nữa, để bọn họ nói rõ ràng trước mặt mọi người, tránh đến lúc đó lại đổi ý.

Đại biểu nhà họ Lâm cười lạnh nói: “Đó là đương nhiên, lời của tôi vẫn có hiệu lực như cũ, nếu như Vương Bác Thần có thể luyện chế ra được đan dược giống như đúc, tôi chết ở đây!”

“Mấy người thì sao?”

Khấu Thanh cũng phản ứng lại, nhìn mấy đại biểu còn lại của bảy đại thế gia.

“Đã đánh cược đương nhiên là thừa nhận, sáu vị cũng đã nói không giúp Vương Bác Thần, chúng tôi hy vọng mọi người đừng lật lọng.”

Đại biểu nhà họ Tôn giả mù sa mưa nói.

“Đúng vậy, sáu vị thần y, lát nữa lúc Vương Bác Thần thực hiện tiền cược, mọi người cũng đừng cố ý quấy rối.”

Những người còn lại liên tục cường điệu, mặc dù bọn họ biết sáu vị thần y không thể nào cản trở, nhưng nếu như sáu người bọn họ ra mặt nhất định phải bảo vệ Vương Bác Thần, đối với bọn họ cũng là một phiền phức, thái độ quá cứng ngắc, sẽ làm các y sĩ trong Liên minh Y học bất mãn.

Bây giờ sáu người này tự mình đồng ý mặc kệ chuyện này, vậy thì không còn gì tốt hơn.

“Đồ khốn này, mấy người MN hoài nghi lời hứa của chúng tôi sao? Ông đây nhất ngôn cửu đỉnh!”

Khấu Thanh hùng hùng hổ hổ nói.

Mấy thứ chó má này, thế mà hoài nghi lời hứa của ông ta.

Người bảy đại gia tộc cười ha ha.

Sáu người này tính tình cổ quái, thành tín cái rắm.

Nhất là Khấu Thanh, hoàn toàn không có độ tín nhiệm.

“Sáu vị thần y, đến chúng tôi kiểm tra rồi.”

Đại biểu nhà họ Tưởng bước lên một bước, không thể chờ đợi được nói.

Nhìn người thế gia hào tộc không thể chờ đợi được, Hồ Quốc Trụ tức đến ngứa răng.

Mặc dù ông ta là võ phu, nhưng cũng biết, thời điểm luyện dược nhất định không được cho người khác quấy rầy, nếu không tâm thái của y sĩ không vững.

Vừa rồi Vương Bác Thần luyện dược, đám chó này cố ý ở bên cạnh quấy rối, đợi đến lúc đóng lò mấu chốt, bọn họ lại cố ý ngăn cản, chậm trễ cả nửa tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc