CHƯƠNG 339
“Xin anh, cho dù như thế nào, vẫn phải tin chuyện này, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì.”
“Ừ.”
Nghe Khúc Chấn Sơ trả lời, cuối cùng An Diệc Diệp mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ mỉm cười.
Trưa hôm đó, lúc An Diệc Diệp đi xuống lầu, quản gia đưa cho cô một bức thư.
An Diệc Diệp cầm lên nhìn xem, bên trên chỉ có bốn chữ “Người nhận: mợ Khúc”, ngoài ra không còn gì nữa.
“Là ai gửi vậy?”
“Không rõ, nhìn thấy trong hòm thư.”
An Diệc Diệp mở ra nhìn, bên trong chỉ có một tờ giấy.
Thời gian và địa chỉ viết trên giấy giống hệt với lần Thẩm Thanh Chiêu đưa cho cô.
Tính ra, cũng là vào tối ngày hôm nay.
An Diệc Diệp nhíu mày, rốt cuộc Mai Ấn Cầm muốn làm gì.
An Diệc Diệp lấy điện thoại ra gọi, nhưng bên kia lại không nghe máy.
Một lúc sau, cô vẫn đứng lên.
“Quản gia, tôi có việc phải ra ngoài một chuyến.”
“Nếu cậu chủ hỏi thì?”
“Chú nói tôi đi tìm…” An Diệc Diệp vừa định nói ra, đột nhiên nhớ đến Khúc Chấn Sơ rất có địch ý với Mai Ấn Cầm, nếu biết chắc chắn sẽ rất tức giận.
Đành phải sửa lời: “Nói tôi đi tìm ông Trương.”
Nói xong, An Diệc Diệp vội vàng đi ra ngoài.
Ngồi xe đi thẳng đến địa chỉ ghi trên giấy. An Diệc Diệp vừa đến, quả nhiên nhìn thấy Mai Ấn Cầm đang chờ cô.
Cô vội vàng đi qua hỏi: “Anh Mai, trễ thế này rồi, anh tìm tôi có chuyện gì không?”
Mai Ấn Cầm quay đầu nhìn cô, trong mắt có chút khó hiểu.
“Không phải em gọi tôi đến đây sao?”
Trong lâu đài cổ.
Khúc Chấn Sơ vừa mới nhận được một cú điện thoại.
“Chấn Sơ, bây giờ anh đang ở nhà sao?”
Khúc Chấn Sơ vừa nghe được giọng của đối phương, không hề nói một chữ, lập tức cúp máy.
Một lúc sau, điện thoại lại vang lên.
Mới vừa kết nối, giọng của Tiêu Nhĩ Giai lại từ phía đối diện truyền đến.
“Khúc Chấn Sơ, nếu anh lại cúp máy, anh chắc chắn sẽ hối hận!”
Khúc Chấn Sơ khó chịu.
“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
“Bây giờ anh đang ở nhà sao?” Tiêu Nhĩ Giai hỏi.
Khúc Chấn Sơ định cúp máy, cô sợ hãi lập tức nói to hơn.
“Anh có biết bây giờ mợ Khúc của anh đang ở đâu không?”
Khúc Chấn Sơ hơi khựng lại, dừng lại.